*Chuông cổng reo*
_Ra coi ai ngoài đấy kìa
_Tao không nghe, không nghe thấy gì hết
Chanyeol bịt tai lại ngây thơ vô số tội không thèm để tâm cho dù tiếngchuông vẫn chưa chịu dứt. Chanyeol đâu biết rằng ở ngoài cổng cũng cóngười đang rủa cậu
_Cái thằng này, mày không ra ngay anh sẽ bămmày thành trăm mảnh ngay. Anh mày không có kiên nhẫn đâu - Tiếng Luhan ở ngoài vọng vô
_Cái thằng kia, điếc tai tao rồi đó. Mở cửa mau lên - Sehun không ngừng la hét
_Tao không có rảnh a - Chanyeol tiếp tục bịt kín hai tai
Chanyeol lười biếng làm cả Sehun mất cả kiên nhẫn, cuối cùng cũng phải xách dù ra ngoài mà mở cổng cho người nào đó
Trời mưa như thế này ra ngoài phiền thật
Vừa thấy bóng một người nam bước ra, dù bị dù che khuất gương mặt nhưng cậu vẫn chạy ùa ra màn mưa ôm chầm lấy người đó. Sehun bỗng nhiên đơngười ra, anh vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra. Hình như có một cảm giácmềm mềm ấm ấm thì phải
1s
2s
3s
_Ai vậy???
Một tiếng nói kì lạ làm Luhan giật mình. Đây rõ là không phải giọng của em trai khả ái của cậu. Ngước đôi mắt to tròn lên nhìn Sehun, anh cũngcúi xuống nhìn Luhan. Bốn mắt nhìn nhau trào máu họng rồi...
_Sehun??? bạn Chanyeol sống cùng nhà với em ấy, mà Chanyeol đã kể?
Anh vừa gật đầu cái rụp là Luhan vội cướp dù trên tay Sehun luôn rồichạy vội vào nhà. Sehun không bị ướt mưa mới là lạ ấy. Thấy thế,Baekhyun bước tới gần, nâng cao dù để che bớt mưa cho anh.
_Cảm ơn -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hunhan-chi-can-anh-cho-la-em-se-toi/104675/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.