Sáng hôm sau Trì Kính Uyên dậy sớm lại hiếm thấy gặp được Thích Ý Đường trên bàn ăn, trước mặt hắn là một bát cháo mùi thơm nức mũi.
"Dậy rồi?" Thích Ý Đường đẩy bát cháo tới trước mặt Trì Kính Uyên: "Không nóng lắm, có thể ăn rồi."
Thì ra là cho cậu.
Trì Kính Uyên gật gật đầu cảm ơn ý tốt của Thích Ý Đường: "Cậu không ăn sao?"
Khóe miệng Thích Ý Đường nhiễm một vệt ý cười: "Tôi ăn rồi."
Lúc này cũng chỉ vừa mới bảy giờ, Thích Ý Đường ăn sáng sớm vậy sao?
"Chốc nữa em sẽ đi làm." Trì Kính Uyên dùng dư quang khẽ quan sát phản ứng Thích Ý Đường.
"Ừm. Mấy giờ tan tầm?"
"Bình thường là sáu giờ, chắc cũng tầm đó." Với loại công việc cảnh sát này vốn cũng không có khái niệm nghỉ làm trước giờ tan ca.
"Lát nữa Trần Tuyên đưa em đi." Thích Ý Đường nói với Trần Tuyên đang đứng cạnh hắn.
Trì Kính Uyên đưa tay từ chối: "Không cần, em có thể tự ngồi xe bus được, không không xa lắm."
Cậu là đã là một cảnh sát, lý nào cần người đưa đón đi làm.
Thích Ý Đường nâng chén trè lên, ngón tay thon dài tao nhã vuốt vành chén, nốt ruồi son kia lóe lên trong mắt Trì Kính Uyên. Hắn cũng không nói thêm câu nào, thái độ hiển nhiên cho là chuyện đã quyết xong xuôi.
Trì Kính Uyên đi rồi, Liễu Minh Châu lên tiếng nói với Thích Ý Đường: "Ngài cũng quản cậu ấy chặt quá rồi."
Chén nước trà trong tay Thích Ý Đường vẫn chưa vơi bớt, hắn ngửi hương trà nhàn nhạt liền đem cốc thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trai/222561/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.