Tôi nói, anh nói lời này không phải vô nghĩa rồi sao! Trong nhà ma còn có thể thấy thần tiên!?
Ai ngờ Bạch Khai lại xoay qua chân thành gật đầu hai cái với tôi, "Ta dựa, anh nhìn ra lão đang thỉnh thần sao?" Sau đó biểu tình của y lại thay đổi, tôi cũng bắt đầu khẩn trương theo.
Không chờ tôi hỏi tiếp, Bạch Khai đạp tôi một cái, nói đừng ngốc ở trong này nữa, ra ngoài lại nói.
Tôi chẳng chút chuẩn bị nào, bị y đá một cái liền lảo đảo.
Chạy ra ngoài, Bạch Khai duỗi tay đóng cửa lại.
Tiếp theo y đuổi tôi xuống thang máy, bản thân lại không có ý định rời đi.
Y chỉ dặn tôi lúc trở lại cố gắng mang theo vài người, trong phòng cần người hỗ trợ.
Tôi bị làm cho không hiểu mô tê gì, cửa thang máy cũng đã đóng.
Chạy ra hàng hiên, ngửa đầu nhìn thoáng qua, căn hộ tầng 14 kia đã mở đèn.
Không biết Bạch Khai ở trong đó làm cái quỷ gì nữa.
Lại nói đến chuyện tìm người hỗ trợ, ở đây trời xa đất lạ thế này căn bản chẳng thể nào xuống tay.
Tài xế đưa chúng tôi tới đây miễn cưỡng có thể tính là một người, nhưng muốn tìm nhiều hơn thì phải dùng cách khác.
Lo lắng sự tình cấp bách, tôi lập tức gọi điện thoại cho giám đốc bên kia.
Nói cần nhanh chóng mượn được mấy người thân thủ tốt một chút, dù Bạch Khai chưa nói cần dạng người gì nhưng nếu là tráng hán khẳng định dùng thế nào cũng có chỗ tốt.
Lão tổng bên kia còn tưởng tôi đang đánh nhau, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki/3823607/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.