Beta: Nọc.
Người nọ khẳng định nói tôi đã đi qua nhà cậu ta, nhất định có ấn tượng rất sâu với tôi.
Nhưng tôi lại hoàn toàn chưa thấy qua cậu ta.
Hình xăm trên mặt rõ ràng là một đặc thù rất dễ nhận ra, cho dù tôi đã gặp qua rất nhiều người, chắc chắn cũng sẽ khó lòng quên được.
Tôi có chút chột dạ, thầm nghĩ chẳng lẽ lúc ở trên thuyền đánh nhau, đầu cũng bị đập cho hỏng rồi?
Tôi muốn gọi cậu ta nói cụ thể một chút, vừa ngẩng đầu đã thấy người nọ dừng lại.
Ba người chúng tôi đều đứng ở ven tường, người nọ lấy đèn pin quét qua chân tường vài lần, không hé răng nói lời nào cũng chẳng đi tiếp.
Tôi thấy cậu ta một lúc lâu vẫn không có động tĩnh gì bèn đi qua.
Chỉ thấy chân tường có rất nhiều tro, tụ tập thành ụ cao cả hai, ba mươi centimet.
Xem chừng nơi này từng đốt gì đó rất lớn.
Bạch Khai cũng liếc mắt một cái, nói: "Tôi thao! Đây là có người đưa tang à?!", nhéo bả vai tôi một chút, lại nói: "Thiếu tâm nhãn, lát nữa anh phải theo sát đấy, đừng để tụt lại phía sau, không thì cái mạng nhỏ của anh tôi bảo vệ không nổi đâu!"
Tôi khẩn trương, hỏi: "Ý anh tro này là đốt tiền giấy xong còn dư à?Thực sự có người ở chỗ này đưa tang?"
Y lắc đầu, dùng đèn pin quét qua, chỉ thấy dọc theo chân tường phía trước vẫn còn mấy đống tro tương tự nhau.
"Nơi này thực tà nha!".
Y đi trước vài bước bỗng nhiên quay đầu, nói: "Ở đây lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki/3823596/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.