Tôi rất kinh ngạc, hiện tại phía trước đang có người muốn hại tôi, hiển nhiên cục diện đã tệ hơn hẳn.
Nhưng vì cái gì bọn họ một hai phải ra tay ở nhà tôi?
Chưa hết, mặc dù nhất định muốn tôi chết ở nhà, thì cũng có rất nhiều biện pháp.
Cứ tự nhiên phá cửa vào rồi lấy dao bổ dưa hấu chém lung tung một hồi, hoặc đơn giản hơn lấy xăng châm lửa là xong tuốt, vui vẻ, sạch sẽ, lành mạnh có phải hơn không?
Hơn nữa dựa vào tình huống trước mắt, bọn họ hoàn toàn không dấu vết mà tùy ý ra vào nhà tôi như đi chợ, quá tiện còn gì.
Thậm chí nếu sợ mất sức thì cứ vung ít độc vào đồ tôi ăn là xong thôi, thể nào mà chẳng thẳng cẳng.
Tôi nói: Nếu muốn xử lý chúng ta, cần phải phí nhiều sức như vậy để ở đây xây nhà sao? Có sức người sức của thế này cứ trực tiếp đập nhà đè chết chúng ta là được rồi.
Bạch Khai tỏ vẻ khen ngợi, nói: Chỉ số thông minh của Tiểu Khuyết có tiến bộ nha.
Bất quá cách anh nhìn nhận vấn đề này vẫn còn quá chủ quan.
Đi, tôi cho anh xem vật này.
Bạch Khai đem tôi đi vào trong.
Nhà y có ba phòng hai sảnh, một cái là thư phòng tôi đang đi vào, hai phòng khác có lẽ đều là phòng ngủ.
Bài trí trong thư phòng làm tôi có điểm ngoài ý muốn.
Tôi luôn cảm thấy y là kẻ miệng toàn lời xấu, trong nhà dù có thư phòng cũng là làm cho đẹp mặt thôi.
Thế nhưng căn phòng trước mắt hiển nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki/3823594/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.