Thảo nào Vạn Cẩm Vinh quen thuộc nơi này đến thế. Đã có liên quan đến Vạn gia, vậy mọi chuyện đều dễ dàng giải thích rồi.
Tôi thầm nghĩ, nơi đây quái dị như vậy, không lẽ là mộ tổ nhà họ Vạn sao?
Lão quỷ này chắc chắn đã có ý định thoát ra bằng đường giếng ngay từ đầu. Nghĩ vậy, tôi thấy hối hận mười phần. Nếu như lúc đó tôi không do dự mà lập tức bảo Bạch Khai và Tần Nhất Hằng chui vào đường hầm, nhảy xuống giếng, có lẽ giờ mọi chuyện đã khác.
Tôi tự cắn đầu lưỡi, xem như nhắc nhở mình đừng nghĩ nhiều nữa. Tôi tập trung bám theo ánh đèn pin trong tay Tần Nhất Hằng, tiếp tục lặn xuống dưới.
Nước trong giếng càng xuống sâu càng thêm lạnh. Ban đầu tôi còn miễn cưỡng chịu nổi, đến khi lặn được khoảng mười mét, nước giếng đã trở nên lạnh thấu xương. Chẳng qua nhiệt độ giảm nhưng hình như nước không bị vẩn đục như trước nữa. Ít nhất đôi mắt không còn cảm giác quá đau đớn, không biết là do nhức nhối đến mất đi tri giác hay là vì nước thật sự trong vắt. Nhưng tôi cũng không còn hơi sức quan tâm, chân tay dần dần đông cứng đến mức tê liệt, chỉ biết nắm lấy xích sắt một cách máy móc, không thể làm thêm bất cứ động tác dư thừa nào.
Có điều lặn sâu hơn, chúng tôi mới dần phát hiện những ký hiệu quái dị trên vách giếng càng lúc càng nhiều.
Tôi hơi nghi hoặc, ký hiệu này đã được khắc lên như thế nào, đồng thời nó còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557393/quyen-5-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.