Tôi chẳng biết "Thần Phật bay khắp trời" mà La Đại Tị nói có phải là tính từ hay không. Từ khi mới vào nghề đến bây giờ, nếu đứng dưới góc độ của người bình thường thì tôi tin vào quỷ thần. Nhưng tôi có từng nhìn thấy thần tiên chưa? Đương nhiên là chưa.
Trên đời này thật sự có thần tiên sao? Có lẽ không chỉ tôi mà cả Tần Nhất Hằng và Bạch Khai cũng không thể đưa ra một câu trả lời chắc chắn.
Tôi đã từng nghe về hai mươi tám vì sao trong Tây Du Ký, mỗi lần Tôn Ngộ Không gặp phải con yêu quái khó xơi nào đó sẽ mời thần tiên xuống giúp đỡ. Tuy vậy, ai biết được thực hư hai mươi tám vì sao sẽ là thứ gì chứ?
Trong lúc tôi mải nghĩ, những ngọn nến đã được thắp lên, căn phòng bừng sáng hẳn. Tấm vải trắng không phải loại phản quang, nhưng dưới ánh nến lại trở nên sáng loáng.
Tôi thấy Mã Thiện Sơ đang nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, thầm biết huyền cơ không nằm trong căn phòng này, bèn đi tới bên cửa sổ để quan sát.
Giữa đêm hôm khuya khoắt, thành phố hoa lệ rực rỡ đến mấy cũng trở nên u ám và tối tăm. Trên đường chẳng có lấy một bóng xe, đêm nay bầu trời âm u lạ lùng, không thấy được bất cứ ánh sao nào. Tôi ngước nhìn lên, cảm giác ngột ngạt như trời cao đè trên đỉnh đầu khiến người ta vô cùng khó chịu.
Bỗng nhiên tôi cực kỳ muốn gào khóc một trận.
Có lẽ bởi hiện tại tôi mới hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557342/quyen-4-chuong-41.html