Giọng nói của lão già đứt quãng và yếu ớt, vừa dứt lời đã lại ngất đi. Tôi khó khăn lắm mới nghe được lão nói gì, nhưng hoàn toàn chẳng biết ý lão là sao. Tôi đoán có thể đó là thuật ngữ trong huyền học, hoặc không thì là tôi nghe nhầm?
Đến khi Bạch Khai lặp lại lần nữa, tôi lại càng thêm mù mờ. Nhân sâm? Nhân sâm biết mọc chân đuổi theo con người à?
Thực sự tồn tại lời đồn nhân sâm là thứ có linh tính nên có thể tu luyện thành tinh. Nghe đâu nhân sâm thành tinh biết hóa thân thành trẻ con, thích đùa dai, nhưng cũng sẽ giúp đỡ người khác nếu họ gặp khó khăn. Thậm chí nhân sâm thành tinh còn biết chạy trốn, mới nãy vẫn còn ở đó, chỉ cần dùng xẻng đào lên thì lại chẳng thấy tăm hơi nữa. Chính vì thế, người ta mới hay bảo trước khi đào nhân sâm phải trói chặt nó bằng dây tơ hồng.
Tuy có biết bao nhiêu lời đồn nhưng tôi chưa từng nghe nhân sâm thành tinh có thể hại người, đã thế người bị nó hại chẳng phải người bình thường mà đều là cao thủ trong cao thủ. Nghĩ thế nào cũng thấy khó tin.
Tôi hỏi, nhân sâm gì? Nhân sâm thành tinh à?
Bạch Khai trả lời đơn giản, ừ, đã thành tinh.
Tôi thầm cảm thấy không ổn, Bạch Khai rất hiếm khi nghiêm túc như vậy, chỉ lúc nào thật sự gặp phải chuyện lớn thôi.
Tôi hỏi tiếp, nó thành tinh thì có thể ăn thịt người sao? Vậy nên bọn họ mới bỏ chạy?
Suy đi nghĩ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557317/quyen-4-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.