Nước Âm Hà? Âm Hà thật sự ở gần đây sao? Tôi tò mò sờ soạng khắp bức tường một lần nữa, không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, bỗng dưng tôi thấy lớp băng lạnh lẽo đến thấu xương.
Vạn Cẩm Vinh hô to, mọi người chia ra tìm cửa nhà đi, chúng ta phải vào trong!
Tôi nghe thấy Châu Gia ở bên kia tòa nhà đáp lại một tiếng rồi gọi, sếp Bạch! Anh đến xem thử đây là con côn trùng gì?
Bạch Khai đi qua, mặt tường bên này chỉ còn lại tôi và Vạn Cẩm Vinh. Vạn Cẩm Vinh vuốt ve bức tường rồi nói với tôi, hình như trong nhà có thứ gì đó đang động đậy.
Cái gì? Tôi tò mò dán mặt vào tường, mặc dù tường làm từ băng nhưng gần như chẳng có tính trong suốt. Tôi trợn to mắt, chỉ có thể mơ hồ thấy được vài vệt tím đọng lại.
Chỗ nào cơ? Tôi vừa định quay lại hỏi, chợt cảm thấy sau gáy mình bị người ta đánh vào. Tôi thậm chí còn chưa kịp thốt lên đã lập tức hôn mê bất tỉnh.
Không biết trôi qua bao lâu, tôi mới mơ màng hồi phục lại một ít tri giác. Ban đầu là cảm giác trời đất quay cuồng, cả cơ thể phiêu diêu nhẹ bẫng làm tôi buồn nôn vô cùng. Tôi biết đây là do não bị chấn động, vì vậy tôi cố gắng điều tiết hô hấp của mình, chỉ sợ mình mà ói thật thì sẽ chết sặc. Kiên trì chịu đựng một hồi lâu, rốt cuộc tôi cũng dần cử động lại được, đầu đau như búa bổ nhưng may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557307/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.