Đèn trong toa đã bật sáng trưng, tôi cúi đầu nhìn thấy ông lão nhổ ra một cục giấy vàng, không biết trong đó có lẫn nước miếng hay dịch dạ dày gì không nhưng trông rất ghê tởm.
Dường như lão già đã bị Bạch Khai dạy dỗ một trận, mặc dù không bị thương chỗ nào nhưng khuôn mặt lão có vẻ hơi sưng lên.
Bạch Khai đá thứ đồ trên đất, Tiểu Khuyết, thấy rõ chưa, đây chính là mạng anh. May mà phát hiện sớm, nếu để lão ta tiêu hóa xong thì đúng là hết đường cứu chữa.
Tôi lùi về sau một bước, tránh cho thứ kinh tởm kia dính vào chân mình. Tôi nói, các anh đóng cửa lại trước đi, đêm hôm khuya khoắt nên cẩn thận một chút.
Bạch Khai đưa mắt ra hiệu cho Châu Gia đóng cửa lại, sau đó mọi người đè ông lão ngồi xuống giường. Bạch Khai châm một điếu thuốc, lão già, tôi nói trước nhé, chúng tôi không rảnh diễn phim truyền hình dài tập với ông đâu. Vẫn là câu hỏi cũ, kẻ nào phái ông tới? Ông đừng lo, chúng tôi sẽ không làm gì ông cả, không muốn nói cũng được thôi, lát nữa mỗi người chúng tôi nôn một bãi, ông phải húp hết đấy nhé.
Bạch Khai xua tay, không ổn, tối nay uống hơi nhiều, tôi buồn nôn rồi. Ông suy nghĩ nhanh lên, tôi nhịn không được đâu.
Khuôn mặt lão già thoắt xanh thoắt đỏ, xem ra trước giờ chưa từng phải chịu sỉ nhục như thế này. Lão muốn phản kháng nhưng bị mấy người đè lại, may mà cũng lớn tuổi rồi nên trông lão vẫn có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557305/quyen-4-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.