Đang ngủ mà đột ngột bị đánh thức làm tôi hơi ngơ ngác, chờ tôi kịp tiêu hóa những gì Bạch Khai vừa nói thì đã có người gõ cửa nhà tôi. Tôi mở cửa, giật mình mất nửa phút mới nhận ra đối phương là Bạch Khai.
Mặc dù trời còn tối nhưng nhiệt độ không quá thấp, Bạch Khai mặc một chiếc áo măng tô quân đội kiểu cũ, khăn quàng cổ che khuất cả nửa gương mặt. Dưới chiếc mũ da màu đen là hai tròng trắng mắt.
Bạch Khai ném một chiếc áo khoác tương tự cho tôi. Tiểu Khuyết, mau thu dọn đồ đi, xe đang chờ dưới lầu đó.
Tôi chưa kịp cằn nhằn, y đã đẩy tôi vào phòng vệ sinh. Chuẩn bị xong xuôi, tôi mặc áo khoác mà Bạch Khai đưa rồi cùng đi xuống lầu. Quả nhiên phía dưới có một chiếc xe đang đỗ, tôi nhận ra nó, đây là chiếc xe mà lần trước Vạn Cẩm Vinh lái. Tôi mở cửa xe, thấy hắn đang cầm tay lái, đối phương cũng không chào hỏi gì nhiều, chỉ nhìn Bạch Khai lên xe thông qua gương chiếu hậu, sau đó nổ máy xuất phát.
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, vốn dĩ theo kế hoạch của tôi, nếu muốn đi đâu đó thì chắc chắn sẽ rất khó khăn. Thậm chí tôi còn đặt ở nước ngoài một bộ dụng cụ chuyên nghiệp của phượt thủ, người không biết còn tưởng là tội phạm lên kế hoạch tẩu thoát.
Đầu óc tôi vốn đã choáng váng, đã thế Vạn Cẩm Vinh lái xe rất dã man, tôi chẳng còn sức lực nào để hỏi vì sao lại xuất phát đột ngột như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557302/quyen-4-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.