Đối với chúng tôi, bây giờ chỉ có thể dò đá qua sông (*) mà thôi. Vì vậy sáng hôm sau, ba người lại tìm đến căn biệt thự.
(*) Dò đá qua sông (摸着石头过河): Đây là câu nói của Đặng Tiểu Bình, ví von về cải cách khi xưa. Khi qua sông phải ném đá trước để xem thử nước nông sâu thế nào, có nguy hiểm gì không. Hiểu đơn giản là làm việc phải chậm rãi, cẩn thận từng bước một.
Cha mẹ cô gái đều có nhà, thấy ba chúng tôi tới thì niềm nở tiếp đón, bận rộn chuẩn bị bữa trưa ngay từ sáng sớm. Tôi lén quan sát bà chủ nhà nhưng vẫn không thấy gì bất thường, cảm xúc lo lắng mong con gái mình mau chóng khỏe lại trông chẳng giống diễn kịch lắm.
Tôi không biết Bạch Khai và La Đại Tị thấy thế nào, riêng tôi lại thấy trong lòng chột dạ. Không biết nên nói gì, tôi bèn im lặng ngồi trên sô pha để cho La Đại Tị đi thăm hỏi tình hình.
La Đại Tị đã quen biết bà chủ nhà từ trước nên hắn ta nhanh chóng kéo chủ đề đến chuyện sờ cốt. Hắn bảo, lần này chúng tôi đã mất công tới đây, nếu cô gái kia vẫn không có chuyển biến gì mới, hai người lại cứ chiêu đãi nhiệt tình như vậy thì cũng khiến chúng tôi cảm thấy áy náy, chi bằng để tôi sờ cốt miễn phí xem như đáp lễ.
Hiển nhiên La Đại Tị là kẻ khôn ngoan từng trải, câu nào câu nấy cũng hợp lý không chê vào đâu được. Tôi âm thầm quan sát sắc mặt người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557289/quyen-3-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.