Ngọn nguồn của mọi chuyện đã khiến tôi hoàn toàn ngỡ ngàng. Chủ tiệm run rẩy ngồi xuống nhìn con rết, Bạch Khai ung dung đứng phía sau.
Tôi hút xong một điếu thuốc mới chợt nhớ ra, tuy đã tra được manh mối nhưng Bạch Khai lại chưa nêu biện pháp xử lý. Đây cũng là điều mà ông chủ lo lắng nhất, cả nhà người ta sống dựa vào cái cửa tiệm này mà.
Tôi kéo Bạch Khai sang một bên rồi hỏi y định giải quyết thế nào, thậm chí còn nhắc y nhỏ giọng một chút, chủ tiệm nhát gan lắm, đừng khiến hắn ta kích động quá.
Bạch Khai bảo chuyện này rất dễ xử lý, xác con rết đã ở đó rồi, chỉ cần lấy chổi quét ra thôi. Nhưng làm vậy thì mới tiễn được cái xác, nếu muốn thật sự tống cổ nó đi thì cần phải có ba thứ.
Tôi liếc nhìn chủ tiệm, hắn đang bồn chồn ngó sang chỗ tôi và Bạch Khai, thế là tôi bèn giục Bạch Khai mau nói tiếp.
Bạch Khai đáp, thứ nhất cần một thằng nhóc, thứ hai cần một con gà, cuối cùng là cái mông của chủ tiệm.
Tôi nghe hai cái đầu còn hiểu được, nhưng nghe đến cái cuối cùng thì lập tức nóng nảy. Mẹ kiếp sao anh biến thái quá vậy, muốn nhân cơ hội sàm sỡ người ta à?
Bạch Khai vội giải thích, không phải y muốn, mà là cái tiệm này muốn. Để đuổi được thứ đó ra ngoài, đầu tiên cần ông chủ ngồi nghiêm chỉnh trong tiệm, mặt hướng ra phía cửa, chỉ hơi lệch chút thôi thì khí không thịnh, thứ đó sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557284/quyen-3-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.