Tôi còn chưa kịp phản ứng, Bạch Khai bên kia đã vội vã làm việc.
Thùng nước chúng tôi mua lớn quá, một mình y không thể nâng lên được, loẹt xoẹt kéo lê trên mặt đất. Tôi không do dự nữa mau chóng chạy qua giúp y nâng thùng lên, nước đầy quá miệng thùng, vừa nghiêng một chút đã đổ. Theo dòng nước chảy càng lúc càng nhiều, cánh tay tôi cũng không chịu nổi mà run lên, trong lòng lại đau xót. Cái xe này còn xài được nữa không đây? Xem chừng Bạch Khai vẫn thản nhiên lắm, tôi hỏi y, mẹ nó bộ anh không biết dùng máy bơm hả? Muốn mệt chết cả hai đứa chắc?
Bạch Khai vuốt nước dính trên quần áo, nói, anh nghĩ tôi muốn hả? Chuyện này phải là người làm mới được. Y không nói nữa, lại tiếp tục đổ thêm một thùng vào trong xe.
Lâu lắm rồi tôi chưa trải qua việc gì nặng nhọc thế này, trước giờ cũng tự xem mình như một ông chủ nhỏ, chẳng ngờ cuối cùng vẫn chỉ là dân công quèn.
Quá trình tưới nước này không cần nhiều lời, nói chung là càng về sau càng mệt, lúc đầu cửa mở thì không có gì đáng nói, sau đó nước càng lúc càng nhiều, Bạch Khai liền đóng cửa xe lại, chúng tôi bèn nâng thùng lên rồi đổ nước qua cửa sổ, việc này tốn sức đến mức nào chắc không cần tôi phải tả.
Thật vất vả làm cho xong chuyện, tôi vừa đốt điếu thuốc nghỉ ngơi được chốc lát, Bạch Khai lại nói: "Tiểu Khuyết, lát nữa tôi mở cửa xe ra, anh đi tắm chút đi. Thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557156/quyen-3-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.