Một khi đèn đã điểm, bấc đèn mà tự tiện rời đi chính là điều tối kỵ, hơn nữa trên tay Bạch Khai còn dính đầy dầu thắp, rất dễ dàng mắc mưu.
Lúc y trở vào trong, phát hiện âm khí trong phòng không bình thường, thứ đã đến còn không chỉ có một. Y nghĩ nếu lấy cứng đối cứng, phần thắng e rằng không lớn. Bên người cũng không còn quắc quắc, rất nhiều chiêu thức cũng không thi triển được nữa.
Tình huống lúc đó thật sự rất nguy cấp, cũng may linh quang chợt lóe. Y ngụy trang thành một con chuột đang ăn vụng dầu thắp, ngồi bên cạnh đống gạo mà nuốt lấy nuốt để, rốt cuộc mới có thể tránh được một kiếp.
Bất quá vẫn là tiêu hao quá nhiều dương khí, bất đắc dĩ ngất đi.
Chuột ăn vụng dầu, nhất định lúc chúng ta còn nhỏ đều đã gặp qua trong phim hoạt hình hoặc là truyện cổ tích thần thoại, đều có thật. Hơn nữa thường chỉ ở nơi cúng tế có hiển linh mới xuất hiện chuột ăn vụng.
Chuyện này nếu giải thích rõ ràng cũng rất đơn giản. Chuột là một loài động vật có linh tính, tự nhiên biết nơi nào nguy hiểm, nơi nào an toàn. Xem như là một loại bản năng động vật.
Cho nên những nơi chỉ làm bộ làm tịch hương khói, chúng nó sẽ không đến.
Cũng chính vì điều này mà rất nhiều địa phương ở nước ta, chuột trong chùa miếu hay thần điện đều không bị ai xua đuổi.
Trong truyền thuyết, là thần tiên được cung phụng hay là tiên quân gì đó đều chẳng thể ngồi mãi một chỗ như linh vật được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/1144797/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.