Có vẻ Bạch Khai cũng không cố ý làm đổ ảnh, một bên dựng lại một bên ngượng ngùng chùi chùi khung.
Tôi đến gần xem kĩ ảnh một chút. Nếu đây đúng là người họ Tần thì nhất định nét mặt hay ánh mắt gì đó phải có chút tương đồng. Chỉ là tôi tỉ mỉ nhìn từ đầu đến cuối đều thấy những người này khác nhau một trời một vực, chẳng có vẻ gì là người một nhà cả.
Tôi thầm đoán, cũng có thể họ đã gặp một vài sự cố nào đó, vốn không có quan hệ gì với nhau, chỉ là lúc việc phát sinh đều vô tình ở gần hiện trường mà thôi. Nếu tôi không nhầm thì trước đây Tần Nhất Hằng cũng có tiếp nhận mấy việc siêu độ vong hồn này nọ, biết đâu phía trước đều là khách hàng của hắn thì sao.
Tôi chậm rãi hướng bên phải sân đi qua. Đại khái có khoảng mười mấy khung ảnh, xếp thành một hàng rất cẩn thận.
Cứ như vậy quan sát một lượt, đến tấm thứ ba từ cuối lên, tôi bỗng ngây ngẩn cả người. Bởi vì người chụp trên ảnh thực sự quá quen mắt, thế nhưng tôi nghĩ mãi vẫn chưa nhớ ra là ai.
Một lúc sau, tôi mới đột nhiên tỉnh ra. Đúng là tôi có biết người này, nói đúng hơn là chỉ có dung mạo người nọ mà thôi.
Người này là Vạn Cẩm Vinh.
Thời điểm ở nhà Vạn Cẩm Vinh, Tần Nhất Hằng đã từng cho tôi xem video về buổi tọa đàm của ông lão. Lúc ấy tôi cũng chỉ qua loa nhìn vài lần, hơn nữa chất lượng đoạn phim cũng không tốt chút nào, thành thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/1144786/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.