Sau khi đến bệnh viện kiểm tra để chắc chắn rằng Phạm Hiểu Dương không bị thương chỗ nào, cả hai cùng đến đồn cảnh sát lập biên bản. Phạm Hiểu Dương nghĩ làm theo thủ tục là được, không cần phải thực sự báo cảnh sát bắt gã làm gì. Dù sao Điền tổng kia vừa có tiền lại có quyền, hơn nữa gian xảo thủ đoạn như vậy, gã chịu nhận tội sao? Nếu tiếp tục trêu vào hắn chỉ sợ sẽ bị chỉnh đến không gượng dậy nổi, hơn nữa Hùng Hùng còn đánh gã gãy răng chảy máu, nếu thật sự đem chuyện này ra toà, đến cuối cùng người chịu thiệt sẽ lại là mình thôi.
Chỉ có Hùng Hùng là giận dữ không ngớt, còn hùng hổ bảo chỉ đánh gã mấy cái còn chưa đủ, Phạm Hiểu Dương sau ngày hôm đó đã nhìn hắn bằng một ánh mắt khác xưa rồi, đánh người mà mắt cũng không thèm chớp lấy một cái. Mặc dù lúc đó vẻ mặt Hùng Hùng rất dữ tợn, trông như thực sự muốn giết người, nhưng lời hắn nói ra lại chẳng có câu nào ác ý.*
“Cảm ơn anh.” Phạm Hiểu Dương lần thứ hai chân thành nói cảm ơn với Hùng Hùng.
“Không cần… Cậu cứ đối với tôi khách sáo như vậy, tôi cảm thấy rất khó chịu.” Hùng Hùng lập tức từ một Hùng Hùng dữ tợn trở thành Hùng Hùng thành thật của mọi ngày, hắc hắc cười mỉa nói.
Sáng hôm đó, Hùng Hùng đến nhà thăm Phạm Hiểu Dương, lúc ở dưới lầu, hắn vô tình nhìn thấy một chiếc xe rất giống chiếc xe lần trước theo đuôi hắn và Phạm Hiểu Dương rời khỏi. Ban đầu Hùng Hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thu-duong-tu-cuong/70073/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.