Lúc Phạm Hiểu Dương trở về, đồng nghiệp thuê chung nhà với hắn vẫn còn đang ở bên ngoài. Liếc nhìn đồng hồ treo trên tường, thời gian không còn sớm, hắn nghĩ thầm: Garry hôm nay chắc lại qua đêm với khách, cái tên này, thể lực thật tốt.
Tuy nói là cả hai cùng thuê chung phòng, nhưng vì thời gian làm việc không tương ứng nên cũng rất ít khi gặp nhau. Trên cơ bản, Phạm Hiểu Dương tiếp khách rất có quy củ, theo khách hàng đi dạo phố, ăn uống rồi mua sắm cả ngày dài, thỉnh thoảng cũng cùng nhau qua đêm, nhưng số lần rất ít. Hắn cũng không phải là người sắt, bận rộn cả ngày đương nhiên cũng thấy mệt chết được, chỉ muốn về nhà đánh một giấc no nê. Còn Garry thì khác, hắn chỉ đơn giản phụ trách việc đáp ứng nhu cầu sinh lý của khách hàng.
Lấy lon bia ra từ tủ lạnh, uống một ngụm bia lạnh làm cả dạ dày mát hẳn lên, thoải mái vô cùng. Bởi vì hôm nay nhận được nhiều tiền như vậy, tâm tình của hắn tự nhiên cũng rất tốt, Phạm Hiểu Dương đặt lon bia xuống bàn, bước vào nhà tắm vừa tắm vừa hát hò ầm ĩ. Trong lúc tắm, mơ hồ nghe tiếng cửa mở, hắn đoán Garry đã về rồi. Tên gia khoả kia như có hận thù gì với cửa, mỗi lần đóng mở đều phát ra tiếng rầm rầm.
Đơn giản quấn khăn tấm quang eo, Phạm Hiểu Dương bước ra khỏi nhà tắm, nhìn thấy người đàn ông nằm dài trên ghế sô pha liền kinh ngạc nói: “Garry? Đã xảy ra chuyện gì? Đừng bảo là đi đường đụng trúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thu-duong-tu-cuong/70061/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.