“Nếu túi thai bị vỡ có thể dẫn đến nguy cơ tử vong cho thai phụ!”
Có thai ngoài tử cung không phải chuyện đùa. Đặng Lam Trà xém mất đi nửa cái mạng còn chưa tỉnh ngộ sao?
Đặng Lam Trà đi không nổi. Cô ngồi khuỵu xuống. Khóc đến run rẩy.
Thanh Nhân thấy cô có phản ứng như vậy liền nhìn ra được, người đàn ông đó không phải chỉ đơn giản là hỏi đường.
Thanh Nhân ngồi xuống vỗ lưng cho Lam Trà, giọng nói trầm nhẹ:
“Cậu muốn khóc thì khóc lớn đi. Như vậy ít nhiều giải tỏa được phần nào?”
“Tại sao tôi làm bao nhiêu chuyện, anh ấy cũng không để tôi vào lòng? Đến cuối cùng làm tôi đau. Đau đến chết đi sống lại. Rõ ràng tôi muốn quên đi con người tàn nhẫn đó. Tại sao tôi nói quên anh ấy đến khi gặp lại đau lòng như thế?”
Thanh Nhân đưa ngón tay của mình chạm nhẹ nơi khóe mắt của Lam Trà:
“Cậu khóc lớn hơn đi. Ở đây dù nhiều người nhưng người ta sẽ nói tôi phụ cậu chứ không phải tại cậu nhõng nhẽo!”
Lam Trà gật đầu, cô nhắm mắt lại vừa khóc vừa gào lên.
Thanh Nhân vẫn ngồi xuống ở bên cạnh kiên nhẫn nghe cô khóc. Tay vẫn không ngừng vỗ vào lưng an ủi cô.
“Khóc xong rồi ăn lẩu bò hay cá viên chiên?”
“Huhu…”, tiếng khóc lớn hơn nữa.
“Không thích thì đi ăn mỳ cay? Nếu không ổn thì ăn ruột nướng, uống bia?”
“Tôi không muốn… Huhu…”
“Vậy ăn kẹo bông gòn?”
Đặng Lam Trà lắc đầu: “Sâu răng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thieu-xin-anh-diu-dang-mot-chut-/3388372/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.