“Ả nào?”, Đặng Lam Trà còn chưa nuốt xong miếng cháo đã kinh hãi.
“Tiểu Vy?”
Xem chút nữa cô nhận không ra. Gương mặt đẹp này sưng húp, quần áo trên người xốc xếch.
Tiểu Vy không ngừng van xin: “Xin Hưng thiếu tha mạng. Là thiếu gia nhà họ Đặng bắt em làm như vậy. Anh ta nói nếu anh không chết ba mẹ em đừng hòng sống. Còn nữa, chị Lam Trà xin chị tha cho em. Em không cố ý chuốc say chị. Tất cả là đều tại tên thiếu gia đó. Huhu.”
Lúc trước rõ ràng Phục Hưng rất cưng chiều người phụ nữ này. Sao lại trở nên như vậy?
“Em không hiểu!”
“Xin tha mạng. Là Đặng Lam Thanh sai em bỏ thuốc và rượu của chị để đem chị đến phiên đấu giá. Còn nữa hình ảnh của chị sẽ cho vị hôn phu thấy. Chị sẽ mất tất cả. Chuyện này không liên quan gì đến em, tha cho em…”
Nghe đến ba chữ “Đặng Lam Thanh" Lam Trà có chút hoảng: “Không thể nào. Cô nói bậy!”
Tiểu Vy phun nước bọt vào mặt Lam Trà:
“Phụt. Có gì mà không được? Tiểu thư như cô xin ra đã ngậm thìa vàng không lo ăn lo mặc. Còn tranh giành với anh cô làm gì? Hắn nói chỉ cần cô biến mất là hắn sẽ có tất cả. Đến lúc đó sẽ không ngược đãi tôi. Ba mẹ tôi sẽ không chết…”
Nguyễn Phục Hưng đứng dậy, không nhanh không chậm đi về phía Tiểu Vy, nâng cằm cô ta lên:
“Uổng phí cho gương mặt này. Nếu người ta uy hiếp em, em có thể nói với tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thieu-xin-anh-diu-dang-mot-chut-/3388358/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.