Đỉnh phong tiên giới, chính là đây
Ức vạn kỷ nguyên, cũng sum vầy
Ta nàng vạn kiếp, cùng chung lối
Vạn sự viên viên, vạn sự đầy.
...
Sau một thời gian đàm đạo, Lạc Tinh cũng dần hiểu rõ. Nơi này là Vĩnh Hằng Thế Giới. Một thế giới chỉ có Chí Tôn giả mới có thể sinh tồn. Có bao nhiêu Chí Tôn giả. Không ai biết được. Xưa nay Thiên Đạo của Tiên Giới chỉ gặp mỗi Lạc Tinh. Nếu có thì có thể Lạc Long Quân nữa. Nhưng không biết ngưòi kia đã đi đâu.
Quả thật ban đầu, Thiên Đạo không có ý tốt. Muốn giết sạch hết Đại La Thiên Tôn để cho tiên giới của hắn không bị tiêu hao quá nhiều năng lượng. Chí Tôn cảnh giới không phải vĩnh viễn trường tồn. Mà bên trong cơ thể mình phải có sự cân bằng. Vạn vật có sinh, có tử, có sự luân chuyển tuần hoàn. Đại La Thiên Tôn thọ mệnh dài lâu, có sinh không tử, mà sức mạnh lại càng mạnh, sớm muộn cũng hút khô kiệt linh lực thế giới. Bản thân là người cai quản đương nhiên là không thể tha. Cho nên mỗi khi đủ ba mươi sáu ngườ qui tụ, thiên đạo lại muốn gom lại tiêu diệt một lần cho gọn. Cũng như thông qua đó hấp thụ một tí đại đạo chi lực, thứ mà chỉ có Đại La Thiên Tôn mới tu luyện ra.
"Đạo hữu đã thoát khỏi lòng giam. Nên xem như chúng ta không ai nợ ai. Còn tại sao ta biết nơi này là Vĩnh Hằng Thế giới thì cứ bay theo hướng Nam một ức năm là hiểu."- Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thien-dai-luc/2577281/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.