Lần này xa cách ngàn phương
Bao giờ gặp lại? Người thương có còn?
Lòng này vẫn giữ sắc son
Nhưng vì duyên kiếp, chẳng còn tình đâu.
...
" Ngươi đành lòng cho nó đi à. Một Địa tôn tam trọng thiên đó nha." - Nhìn Thủy Long rời khỏi, Lê Minh Phương cười nói.
"Không sao. Dù gì hắn cũng giúp ta nhiều việc."- Lạc Tinh lắc đầu. Đã nhiều lần hắn nghe Lê Minh Phượng giải thích. Đây là vành đai ngăn cách giữa các tiên vực. Tuy không phải tiên vực nào cũng có lớp ngăn cách mạnh yếu giống nhau. Nhưng do Tứ Phương tiên vực là cổ lão tiên vực. Bốn nơi đó sự phân bố linh khí khác biệt rõ ràng hơn các tiên vực khác. Nên tạo ra sự chênh lệch lớn về mặt cấu trúc của vật chất. Để đi xuyên qua lớp màng ngăn cách này cần bay cả vạn năm. Nhất là, không thể dùng tiểu không hạm, vì nó không chịu tải nổi áp lực của cả hai tiên vực va chạm. Cơ thể lý tưởng để đi xuyên qua phải là Lục trọng thiên trở lên.
"Này ngươi suy nghĩ sao? Có nên tấn cấp trước khi đi."
"Không cần."
"Tốt... Xuất phát."
Cả hai bắt đầu bay thẳng vào lớp màng màu tím.
"Chú ý bay theo ta. Lạc ráng chịu."
Lê Minh Phượng bay trước, Lạc Tinh không nhanh không chậm bay theo. Lúc này đang ở bên ngoài. Nên áp lực cũng chưa quá lớn, nhưng cũng đỷ để cả hai không thể nào thực hiện không gian na di hay thuấn di được.
Một mạch bay mười năm. Nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thien-dai-luc/2577237/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.