Mấy ngàn năm ta kiếm tìm
Kẻ thù xưa cứ mãi lặng im
Ngỡ đâu tung tích giờ sơ hiện
Cuộc sống an nhàn bỗng uy nghiêm.
....
Thấy đối phương đầu hàng. Thủy Thanh Hùng cười lớn:
"Đa tạ... cám ơn đã nhường ... Ha ha..."
Lúc này, toàn trường yên lặng. Cái này cũng quá vô sĩ đi. Lấy thịt đè người mà chứ tranh tài gì. Đúng hơn thì là lấy đạn đè người.
"Số trang bị này các ngươi lấy từ đâu?" - Vị sứ giả dò hỏi. Hắn không quan tâm tông phái nào chiến thắng. Nhưng khá có hứng thú với các Khẩu Thần Cơ Pháo, rõ ràng tính cơ động, độ mạnh mẽ, khả năng công kích nhanh chóng vượt za câc loại thần cơ pháo thường thấy. Có thứ này chẳng khác gì có thêm một cao thủ huyền giai trong tông môn.
"Xin thưa, đây là số vũ khí tại hạ nhặt được, trên một phi thuyền khí rơi xuống cách đây hơn ngàn năm."- Thủy Thanh Hùng cúi đầu nói.
"Có thể cho ta một khẩu."
"Tất nhiên được." - Thủy Thanh Hùng nhanh chóng dâng lên, không phải một khẩu mà là ba khẩu. Coi như cho các vị sứ giả mỗi người một khẩu. Bọn họ là cường giả địa giai, vốn không cần mấy món này, chủ yếu hi vọng mang về cho gia tộc mình nghiêm cứu. Nếu được sẽ sản xuất đại trà lúc đó thì cả dòng tộc sẽ càng vững mạnh thêm. Dù sao bọn họ không thể lúc nào cũng bên cạnh con cháu mình để bảo kê.
"Tốt... kết quả đã phân. Thủy Minh Môn từ nay là Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thien-dai-luc/2577214/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.