Vị trí chỉ định XYZ65738786, là vành đai bảo vệ chính của nhóm bảy hành tinh gọi là Thất Hải Tinh, gồm chủ tinh 《Song Hải Tinh》 và sáu hành tinh phụ cận là Hồng Hải Tinh, Bạch Hải Tinh, Hoàng Hải Tinh, Lam Hải Tinh, Hắc Hải Tinh, Tử Hải Tinh.
Nơi đây vốn ác liệt hơn Đại Nhật Tinh năm xưa, chiến sự diễn ra tần suất cao. Do nơi này tài nguyên khá phong phú. Bảy tinh cầu có hơn ba trăm quặng mỏ linh thạch. cùng với một vùng rộng lớn trồng linh thực, linh dược dành cho huyền giai tu sĩ ở Song Hải Tinh. Nên xem như là trọng điểm tranh chấp của các thế lực.
Ngày thứ hai đến đây, đã có tín hiệu cầu cứu từ Lam Thủy Tinh. Một hành tinh cách năm ngày đường di chuyển. Lạc Tinh ra chỉ lệnh:
"Mọi người xuất phát."
Tín hiệu truyền liên hành tinh chỉ đơn giản là một câu ngắn gọn không đầy đủ thông tin. Nên Lạc Tinh cũng chưa hiểu nơi đây gặp gì. Chỉ nhận được tọa độ sảy ra tranh chấp.
Khi cách mục tiêu hơn năm trăm dặm trên không. Lạc Tinh ra lệnh.
"Hứa Vĩ Văn. Ngươi dẫn một trăm đội viên trực thuộc đến vị trí chỉ định. Quách Thanh Tuấn dẫn đội viên của mình bọc hậu phía. Tất cả đội viên khác ở lại Tiểu Không Hạm đề phòng có biến."
"Rõ."
Năm chiếc Phi thuyền khí cùng một trăm chiến sĩ mang Không Gian Chiến Giáp bay xuống Lam Thủy Tinh.
"Hứa Phó Quan. Thuộc hạ thấy hắn ta dường như xem mình là Tiểu Hạm Trưởng thật nha."
"Thật là bất công mà, luận tài cán, luận thực lực, luận kinh nghiệm hắn có gì hơn người chứ."- Bên trong một phi thuyền khí có tiếng nói.
"Suỵt... các ngươi thì biết gì. Có thể hắn ta là con ông cháu cha đó. Ta nói cho các ngươi biết. Nếu một kẻ còn trẻ, lạ lẫm, lại nhảy ngang đến, mà lại thực quyền cao hơn ngươi. Thì không nên động vào, tất có gì hậu trường. Chỉ nên yên lặng xem kỳ biến."- Hứa Vĩ Văn dặn dò đàn em minh.
"Dạ... ngài nói chí phải. Chúng ta quả thật mắt nhìn người thua người xa." - Đám thuộc hạ lại tranh nhau nói.
Bên kia đội ngũ Quách Thanh Tuấn, hắn không được sự bình tĩnh của Hứa Vĩ Văn, mà hậm hực ra mặt:
"Hắn nghĩ hắn là ai chứ?"
"Đúng ah. Một tiểu tử thực lực yếu kém. Mà lại ra lệnh cho Quách Phó Quan. Đừng nói là người. Ta e là ngay cả thuộc hạ, hắn cũng không đỡ nổi ba đòn."
"Được rồi. Ta chóng mắt lên xem hắn an vị bao lâu. Giờ toàn thể anh em dừng lại. Chúng ta vào tòa thành trước mặt chờ đợi. Sẵn tìm vài đặc sản nơi này mua."
"Đúng ah. Lâu rồi không được vui vẻ nha." - Đám thuộc hạ nhao nhao đồng ý.
Quách Thanh Tuấn hắn được lệnh bọc hậu gì đó. Nhưng Lạc Tinh không nói duy trì khoảng cách bao xa, nên hắn quyết định ở xa nhất có thể. Dù sao chủ công là Hứa Vĩ Văn. Có chuyện gì bất trắc, thì hắn cũng không thiệt quân, càng không lo buộc tội làm trái quân lệnh.
Lúc này Hứa Vĩ Văn đã đến vị trí chỉ định. Tuy nhiên bốn phía xung quanh an bình. Không có đại sự gì phát sinh.
"Minh Nhật, ngươi dẫn hai mươi người đi một vòng quan sát."- Hứa Vĩ Văn cẩn thận nói.
"Rõ." Các thành viên khác cũng được điều động cảnh giới cug quạh. Đề phòng bất trắc.
Lúc này, phía trên Tiểu Không Hạm số 333. Xuất hiện một tiểu không hạm hình dáng kì lạ khác. Lạc Tinh cũng đã phát.hiện đối phương trong màn hình phi thuyền, khoảng cách hai bên khoảng ba trăm dặm.
"Tất cả vào vị trí chiến đấu. Chúng ta trúng kế rồi."- Lạc Tinh ra lệnh.
"Lần này rắc rối rồi. Thì ra là kế điệu hổ ly sơn." -Vương Tú Lệ chợt hiểu ra.
"Đã đến phạm vi công kích."- Một tiểu đội trưởng phụ trách Phá Linh Pháo báo cáo.
"Bình Tĩnh... Chuẩn bị vòng phòng hộ."- Lạc Tinh ra chỉ lệnh. Phá Linh Pháo bắn ở phạm vi hơn năm mươi dặm thì phải hơn mười loạt đạn mới phá được phòng ngự đối phương, nên khi không cần thiết hắn cũng chẳng muốn bắn làm gì. Mỗi phát Phá Linh Đạn hai bên hông Tiêu tốn một vạn linh thạch trung phẩm. Nguồn năng lượng đó đủ giúp Tiểu Không Hạm bay trong vài ngày.
Đương nhiên tiêu hao nhất phải kể đến chủ pháo Phá Linh Đạn ở trung tâm tiểu không hạm. Tầm bắn nó xa hơn bảy mươi dặm, mỗi loạt bắn tiêu tốn sáu vạn linh thạch trung phẩm. Là cỗ máy đốt tiền đúng nghĩa. Đương nhiên, không phải lúc nào cũng cứ ra lệnh bắn chủ pháo được, vì thời gian làm lạnh nó đến một phút. Cộng thêm sau khi bắn chủ pháo, Tiểu Không Hạm sẽ phải cố định trong không gian trong vài hơi thở để giảm bớt lực xung kích do chủ pháo gây ra
Nên chỉ khi nào chắc chắn bắn trúng mục tiêu thì mới khai pháo. Bằng không xem như làm bia ngắm cho kẻ địch.
Lúc này, Tiểu Không Hạm đối phương đã tiếp cận bốn mươi dặm.
"Lùi qua mạn phải, A065 li độ."- Lạc Tinh hiệu lệnh.
Vừa lúc Tiểu Không Hạm lách mình. Một luồng sáng bắn đến. Đương nhiên là không trúng.
"Chú ý, Mở phản lực, Động cơ số 1 chếch cánh phải A300 li độ. Tiếp đó, chếch theo hướng bắc , D236 li độ... Động cơ số 2 chếch phía tây, B865 li độ." -Theo chỉ lệnh truyền âm chuẩn xác và tức thời, các đội viên liên tục thao tác. Bọn họ đã tập thành thói quen tuân theo lệnh của chỉ huy. Lúc này, Tiểu Không Hạm số 333 như một con chim nhảy múa trong không gian. Vừa bay lùi, vừa chao nghiêng theo một nhịp điệu nhịp nhàng. Mặc cho phía tiểu không hạm bên kia thì liên tục mỗi hai giây sẽ phát ra một luồn sáng công kích. Nhưng toàn bộ chỉ là không chính xác.
"Sao không bắn trả?"- Vương Tú Lệ truyền âm. Tuy hai phó quan rời đi. Nhưng vẫn còn nàng có thể chỉ huy một pháo Phá Linh Đạn bắn trả.
"Bình tĩnh, với khoảng cách này Phá Linh Đạn quá yếu."
Cứ thế, một bên đuổi bắn, một bên như có khả năng suy tính hành động tiếp theo của đối phương. Cho nên khoảng mười phút du đấu trong không gian. Tiểu Không Hạm số 333 chỉ mới bị bắn trúng hai lần. Thiệt hại 21% phòng hộ.
"Vương Tú Lệ, thay ta điều khiển tiểu không hạm. Tất cả chuẩn bị, ta muốn dùng chủ pháo."
Lúc này, đối phương mặc định phía Lạc Tinh không bắn trả nên nó không thèm cảnh giác. Chỉ chăm chăm áp sát và bắn tỉa. Vương Tú Lệ không am hiểu né tránh bằng lạc Tinh, nên tiểu không hạm nhanh chóng bị thêm một luồng công kích.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]