Xưa nay sắc đẹp, nào có sai
Chỉ là lắm kẻ, muốn vào tay
Thành ra cố gắng, tìm gây sự
Cướp người bất thành, chớ trách ai.
...
Không đáp lại lời y. Lạc Tinh vẫn chăm chú thưởng thức bữa ăn của mình.
"Ha ha.... Không ngờ có kẻ không nể mặc thiếu chủ của Vạn Thú chiến đoàn. Ta đoán không sai. Nàng ta không phải người trong thành."
Bị đám đông bàn tán xôn xao. Tuy họ cố gắng nói nhỏ nhưng với tu sĩ thì vẫn nghe rõ ràng. Hồ Văn Bạch cố kìm nóng giận đi về bàn mình.
Lạc Tinh thấy có vẻ không tốt, nên nhanh chóng rời khỏi trở về phòng.
"Tra cho ta xem nàng ta là thần thánh phương nào."- Hồ Văn Bạch nói với một tên tùy tùng bên cạnh.
"Dạ... Thiếu chủ."
Hồ Văn Bạch cũng không phải kẻ không hiểu chuyện. Hắn thấy Lạc Tinh tuổi tuyệt đối còn trẻ. Trên người đeo huy hiệu đại sư nhị tinh. Lại thể hiện thực lực là Hồn Sư Hậu Kỳ. Đây quả thật là thiên tài. Có thể người của thế lực lớn, nên tạm thời mới không trở mặt giữa bàn dân thiên hạ.
Buổi tối, Lạc Tinh đi ra ngoài dạo phố. Tiếp tục bị vài người chọc ghẹo.
Mất hứng, hắn đành phải quay về. Tuy nhiên, lúc này cảm giác có người đang theo sau mình. Hắn bắt đầu dùng thần thức tản ra xung quanh. cách đó khoảng một dặm, có hai tên Hồn Sư đỉnh phong lén lúc quan sát nhất cử nhất động của mình.
"Hừ... tưởng ta đây dễ ức hiếp ư." -Lạc Tinh đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thien-dai-luc/2577041/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.