Chương trước
Chương sau
Công hội lần này đổi ngôi

Làm thân hội trưởng, nhưng coi cũng nhàn

Hằng ngày dạo bước lang thang

Cuối tháng nhận thưởng nên nàng nhận thôi.

...

Huỳnh Đại Sư nhìn ánh mắt của Lạc Tinh như muốn ăn tươi lão thì đành cười gượng:

"Ta tò mò muốn biết năng lực của ngươi thôi. Ha ha."

"Ặc..."- Lạc Tinh cảm giác hôm nay xuất sư bất lợi. Vì lần tới muốn trắc thí lại tốn một hồn thạch ngũ tinh nữa rồi.

"Không sao..Tuy ta không có tư cách trắc thí. Nhưng có một cách giúp ngươi có tư cách làm đại sư tam tinh."- Huỳnh Đại sư mỉm cười rồi lấy trong túi trữ vật ra một Chiếc lệnh bài. Trên đó cũng có ba ngôi sao.

"Đây là lệnh bài hội trưởng công hội Đại Sư của thành Long Hồ. Ta chính thức giao trọng trách quản lý phân bộ này cho ngươi. Người có lệnh bài này thì cũng xem như tương đương Linh sư tam tinh rồi."

"Hả... thế sao được."

Huỳnh Đại Sư vui vẻ nói:

"Có gì không được. Ta sớm phát chán công việc nơi này. Giờ xuất hiện một tam tinh Linh sư, xem như ta hoàn thành trách nhiệm. Bắt đầu cuộc sống tự do ah."

Lạc Tinh chầm ngâm. Thì ra lão già này có dự mưu từ trước. Hèn gì dốc lòng tài bồi hắn. Cho mượn sách quý, nhiệt tình giảng giải, lại luôn đốc thúc hắn khai mở hồn linh cho khách hàng, chủ yếu giúp hắn tăng kinh nghiệm hơn.

"Làm Hội trưởng có ích lợi gì không ạ? Nếu không tiểu nữ không làm đâu."

"Hừ... Ngươi đó, được lợi còn làm cao. Ích lợi đương nhiên sẽ có. Như là, được xem toàn bộ sách quý nơi này. Mỗi tháng có 20 Kim tệ. Có thể điều khiển mười hai hồn sư của phân bộ. Quản lý khu khai thác hồn thạch Minh Hương cách đây trăm dặm. Nếu có mua bán, khai thác vượt mức so với chỉ tiêu, đều được thưởng một phần. Chưa kể các thế lực khác cũng kính nể ba phần. Vừa có danh vừa có lợi, còn gì tốt hơn." - Huỳnh Đại Sư bắt đầu dụ dỗ.

"Thế còn trách nhiệm ah."

" Đơn giản lắm, không được rời khỏi Công Hội quá hai tháng. Mỗi mười năm phải tham gia thi đấu giữa các thành một lần, mà hiện tại còn 3 năm à. Mỗi tháng phải tìm mua một viên hồn thạch cấp năm bỏ vào kho dự trữ, đồng thời tìm kiếm nhân tài cho công hội. Cũng như quản lý việc Khai linh cho các đồng minh khi họ cần đến."

"Cũng hấp dẫn ah. Vậy tiểu nữ đồng ý."

"Tốt... Ta biết cô nương ngươi là thiên tài ngàn năm có một. Nhưng hậu phương phải càng vững chắc mới được. Nếu không thì muốn phát triển gặp nhiều trở ngại biết không?"

"Huỳnh đại sư? Ta có thắc mắt mà lâu rồi chưa kịp hỏi. Sao chúng ta là Công Hội Linh Sư mà hiện tại chỉ có ngài và ta là Linh Sư. Con số phải nói là cực ít."

"Ha ha... Vì trước khi ngươi đến có vài người đã được lệnh rời đi đến tổng bộ. Lại có vài người trấn giữ ở Minh Hương quặng không về. Chuyện này không phải bí mật gì. Tại ngươi không quan tâm xung quanh thôi."- Huỳnh đại sư cười nói.

"Ohm... thì ra là vậy, hèn gì ta thấy nơi này không có chút sinh khí như thường thấy."- Lạc Tinh cười khổ. Hắn đúng là không quan tâm hoàn cảnh xung quanh. Chỉ tập trung tu luyện là chính, chưa từng để ý bộ máy vận hành của công hội.

Sau khi được hướng dẫn một số điều chú ý. Lạc Tinh được truyền pháp quyết mở kho bảo khố của Công Hội Linh Sư.

Lúc này, Hàn Linh Lung cũng tấn thân cảnh giới Hồn Sư thành công, hết sức vui vẻ bước ra. Hiện tại dáng vẻ nàng càng thêm yêu kiều, khí thế càng thoát tục.

"Hồn Sư chưa đầy hai mươi lăm tuổi. Quả nhiên là thiên tài ah."- Huỳnh Đại Sư mỉm cười thưởng thức.

"Danh sư thì phải xuất cao đồ thôi."- Nàng tự hào nói.

"Tốt... mọi chuyện hai ngươi cứ sắp xếp. Ta sẽ bàn giao lại mọi việc. Ba ngày sau ngươi đến nhận chức.

"Vậy chúng tôi không quấy rầy."- Sư đồ Lạc Tinh rời khỏi.

"Sư phụ... Con muốn xin người về thăm cha mẹ một thời gian."

"Được rồi. Mang theo Tiểu Tam. Cái này cho con. Lạc Tinh lấy ra 100 Kim Tệ đưa Hàn Linh Lung."

"Oa... trong thời gian con bế quan. Người cướp tông môn nhà người ta àh."

"Gần như vậy. Nhưng là họ tìm đến xin ta cướp ah."- Lạc Tinh cười nói. Hiện tại tài phú của Thiết Ngưu công hội xem như hắn nắm hết. Xem như hơn 300 Kim Tệ cùng vài vật phẩm giá trị cao.

Mấy hôm sau. Quá trình tiếp quản Công Hội Linh sư chi nhánh thành Long Hồ diễn ra suôn sẻ. Dù sao những người có khả năng cạnh tranh với Lạc Tinh đã rời khỏi từ lâu.

Mọi việc dần ổn định. Lạc Tinh tìm đến Minh Hương quặng mỏ. Nơi này khá nhộn nhịp. Do vài năm trước, khi khai quặng xuất hiện một hang động mà trên vách động có vô số đồ án linh vân kì lạ. Nên một số Linh Sư mãi mê tìm hiểu. Mong muốn sẽ có thể thăng cấp bản thân. Đường tưởng Lạc Tinh đạt tam tinh Linh sư dễ dàng vậy mà lầm. Hắn là người sống mấy vạn năm, đại đạo nào cũng nghiêm cứu một chút. Khả năng thích ứng vô cùng tốt. Nên mới trong vòng thời gian ngắn đạt Tam Tinh Linh Sư.

"Đứng Lại. Đây là Minh Hương quặng mỏ. Người lạ không được bước vào."- Hai tên Hồn binh canh cửa chặn lại.

Lạc Tinh chưa kịp trả lời thì một âm thanh vang lên.

"Khoan đã. Ngài ấy không phải người lạ. Là Lạc Đại Sư của Công Hội chúng ta." Một vị Hồn Sư phụ trách đi ngang thấy vậy nói. Hân ta vài lần vào Công Hội nên biết Lạc Tinh.

"Dạ chào... Lạc Đại sư."- Vị canh cửa lập tức đổi giọng điệu.

Lạc Tinh khoát tay ra hiệu. Sau đó tiến vào.

Bên trong Minh Hương quặng là một hệ thống rộng lớn. Không giống như mỏ Linh Thạch nơi Tiên giới, Linh thạch sẽ tự động phục hồi theo thời gian. Nên cần lấp đất đá lại mỗi khi đào xong một khu vực, nhằm tạo không gian thích hợp sản sinh linh thạch mới. Còn hồn thạch đào là mất luôn, nên không ai lấp lại hang động đã đào làm gì. Qua mấy trăm năm khai thác, tạo thành hệ thống hang động vô cùng to lớn và ngoằn ngoèo chạy dài vào xâu trong lòng núi.

Nhìn quang cảnh hùng vĩ trước mắt, Lạc Tinh cũng khá bất ngờ. Giống như một nữa ngọn núi đã bị đào nát.

Đi một vòng quan sát. Lạc Tinh bắt đầu tiến đến một khu vực bị che lại bằng các tảng đá vuông vức. Bên ngoài, Có hai Hồn Sư, hơn hai mươi tu sĩ Hồn Binh canh cửa.

Lần này l không ai ngăn cản. Dù sao trên ngực Lạc Tinh là huy hiệu Nhị Tinh Linh Sư. Mà người vào được đây toàn là người của tổng hội.

Bên trông căn phòng đá đó, Lạc Tinh thấy ở giữa một bức tường kim sắc. Trên đó có một đồ án linh văn cực lớn.

Trông vô cùng hùng vĩ. Phía dưới có năm chiếc bồ đoàn. Có ba vị linh sư nhất tinh. Hai người kia là Hồn Sư, nhưng không phải hồn sư bình thường mà là chế tạo sư, chuyên tạo ra vũ khí cho công hội. Xưa nay không thế lực nào tồn tại được nếu không tự cường. Công Hội Linh Sư thực tế là thế lực lớn. Nên chế tạo vũ khí, khai thác, vận dụng hồn Thạch đều là nhất lưu. Không hề thua kém Kim Thạch Phường, Thiên Binh Các.

Vạn Dược Các cũng vậy, ngoài chế tạo, kinh danh dược vẫn có đội ngũ Hồn Sư lớn mạnh bảo vệ thành quả mà họ có. Đây là luật bất thành văn thôi.

Càng nhìn ngắm linh vân. Lạc Tinh càng cảm giác bức đồ án này bất phàm. Hèn gì, năm người nơi đây vô cùng chịu khó, bỏ ra thời gian nghiêm cứu. Còn tại sau Huỳnh đại sư không tập trung nghiêm cứu thì là do có nghiêm cứu cũng vô dụng. Tiềm năng của Lão đã không còn bao nhiêu, linh sư cao giai cũng sẽ song hành với cảnh giới. Trừ khi thực lực lão đạt hồn Tướng. Không thì cả đời đừng mong đạt Hồn Sư tứ tinh. Vì thế Huỳnh Đại sư mới nóng lòng rời khỏi Thành Long Hồ. Đi tìm cơ duyên cho mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.