Vạn sự đều một chữ duyên
Lợi danh dễ kiếm, cơ duyên khó cầu
Tìm rồi phải hiểu thật sâu
Nơi nào diệu dụng, dùng đâu mới thành.
...
Hai sư đồ lang thang đi ngắm một vòng. Chẳng mấy chốc về đến quán nhỏ của mình.
Lúc này, Lạc Tinh mới lấy ra những vật phẩm mình vừa mua:
"Một đá Biến Hình Thạch
Một Hồn thạch
Một Quyển Da hướng dẫn linh vân.
Một Thanh kiếm huyền giai trung phẩm.
Một Lọ linh đan."- Thử tài phán đoán của đệ tử mình, hắn hỏi :
"Đoán xem trong này cái nào giá trị nhất."
"Con đoán thanh kiếm trung phẩm."
"Sai rồi. Là cái viên hồn thạch kì lạ này, tiếp đến là lọ thuốc này."
"Lọ thuốc này ư! nó là thuốc gì?"
"Không biết!"
"Hả!"- Hàn Linh Lung tròn xoe mắt nhìn Lạc Tinh. Sư phụ mình là Linh sư, đoán công dụng viên hồn thạch thì đúng. Nhưng lọ thuốc thì sao có thể đoán được có giá trị hay không.
"Không biết tên. Nhưng ta biết công dụng."
"Là gì? Sư phụ cứ úp mở. Hay nó giúp tấn thăng cảnh giới."- Hai mắt Hàn Linh Lung sáng rỡ, hi vọng thứ này giúp nàng tăng lên cảnh giới Hồn Sư.
"Theo ta đoán, nó gia tăng tỷ lệ cô đọng linh lực lên gấp đôi a."
"Vậy thì không giúp con đạt hồn sư được rồi."'- Nàng hơi thất vọng.
"Vậy cũng không đúng nha. Nó vẫn có tác dụng hỗ trợ. Nhưng để ta dùng trước rồi cho ngươi sau."
"Thật à."
"Ừ...Trước mắt ngươi tập trung tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thien-dai-luc/2577011/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.