Xưa kia là chúa một phương
Nay thời chịu cảnh giữa đường ăn xin
Xót xa thân phận Lạc Tinh
Kiếp này chịu cảnh o sin cho người.
...
Lạc Tinh dừng lại quan sát. Thì ra lão chủ quán có cô con gái sắp nhập học Phước Yên Xã Đoàn. Nên muốn tìm cho con một nha hoàn có thể phụ giúp sinh hoạt hằng ngày. Đương nhiên mức lương đưa ra khá thấp, một tháng chỉ 80 đồng. Nên mọi người phì cười chọc ghẹo. Làm nha hoàn thiếp thân xem như từ sáng đến tối, phải chăm sóc chủ nhân mình. Làm gì còn thời gian làm việc khác. Tất cả người trưởng thành hầu như không quan tâm, vì họ còn có gia đình phải chăm sóc.
Lão chủ quán cũng biết thế, nhưng mà số tiền đưa ra không thể quá cao được. Còn phải để dành tiền học cho con. Mua một số thứ cần thiết nữa, xưa nay một gia đình hình thường nuôi đứa con pà Hồn Giả thì tán gia bại sản là chuyện thường.
Lúc này, 1 nữ phụ đang cò kè giá 130 đồng. Chủ quán thì mong muốn bà ta giảm dưới 90 đồng thôi.
"Xin hỏi, Ta có thể làm không?"- Lạc Tinh nghĩ đây là cơ hội. Dù sao thiếp thân nha hoàn thì có thể thông qua cô bé kia để đọc một số phương pháp vận dụng hồn lực, cũng như có chỗ ăn chỗ ngủ. Cô bé kia ở trong trường học thì mình càng dễ lén học hỏi những lão sư nơi đó.
"Ngươi? Này ngươi xin cho mẹ ngươi hay chị ngươi?" Mọi người xung quanh phì cười. Lão chủ quán mướn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thien-dai-luc/2576961/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.