“Tình đong càng lắc lại càng đầy,
Tri kỷ tương phùng mấy thuở say."
Bữa tiệc đoàn viên vừa mới gặp ,
Tình ta tung cánh mặt sức bay.
. . . .
Ngày hôm sau nữa , Lạc Tinh lập tức đi về Thiên Cơ thành...Khi tới Thiên Cơ thành , thì đã bắt được liên lạc với Lạc Dương.
Lúc tới nơi thì hai nàng đang ăn..
"- Nè ăn lén không mời phu quân gì hết.. "
"- Hừ ! chàng đó mải mê trêu hoa ghẹo nguyệt , có để ý chúng ta đâu mà mời.. "
"*-Không có nha, ta thề đó..! *"
"- Ai mà tin ,lời thề gió bay thôi !" Hồ Ngải Vi cũng cười nói
"-Thật mà.. Ta đang bận túi bụi , thời gian đâu mà ghẹo ai.." Lạc Tinh vỗ ngực nói ,dù sao nếu mình không ghẹo ai mà người ta ghẹo mình thì ko tính nha.
"-Được rồi..chuyện Thanh Nguyệt chàng biết chứ.."
"-Ta vừa về Việt Quốc tìm các nàng , nên đã nghe Mỹ tỷ nói rồi.."
"-Uhm..Thanh Nguyệt cũng đồng ý , nên chúng ta cũng không phản đối , dù sau nghe lời Ngải Vi tỷ nói, Thiên Nguyệt Thành là thế lực lớn , không phải Việt Quốc chống lại được . Nên Thanh Nguyệt đi cũng tốt có tương lai , sao này chúng ta cũng có chỗ dựa "
"-Uhm. Nếu nàng ta đồng ý cũng thôi, nhưng nếu không đồng ý , dù yếu nhưng ta cũng tìm cách cứu nàng về !,trong lòng ta các Nàng quan trọng như nhau !"
"-Lần này ta còn ba ngày ở lại với các nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thien-dai-luc/2576359/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.