Chương trước
Chương sau
Lạc Thành chinh chiến bao lần

Triệu Vương tiến đánh có phần gian nan

Nhưng mà Việt Quốc không màn

Quân ta anh dũng sáu ngàn chiến binh.

. . .

Một Ngày sau. Lạc Tinh về đến Lạc Hoàng thành. lúc này toàn bộ Lạc Hoàng Thành đã bị bao Quây bởi 30 Vạn Quân Triệu Quốc ở phía bắc và phía Tây.

"May mà còn kịp."

Lúc này tại đây, Việt Quốc quân lực không còn nhiều do Lạc Hồng và Lạc Tinh điều động đi hết, nên chỉ chủ động phòng thủ chủ yếu với quân lực của 35 thành khác là chính. Tuy quân sĩ không thiện chiện chiến nhưng thiên thời địa lợi có đủ nên chưa đến nỗi nào.

Triệu quốc vừa diệt xong Thổ quốc, sĩ khí tăng cao nhưng không muốn mất nhiều thiệt hại, nên tấn công chưa quyết liệt lắm.

Nhất là bất ngờ ở bờ Sông Đà xuất hiện một con Yêu thú Lục Giai với hơn ba vạn Hải Yêu, khiến cho Vương của Triệu Quốc là Triệu Đà tuy cũng đạt Mệnh Môn Kì cao thủ, nhưng không dám toàn lực tấn công. Con thú Lục Giai này đánh không mạnh, nhưng thủ quá trâu. Lại có ưu thế ở dưới nước. Triệu Đà đánh suốt nửa ngày không thắng được, phải lui quân.

Sáng nay định đánh tiếp, thì thấy gần vạn con Yêu Cầm bay đến.

"Ha. Triệu Vũ Vương. Tranh thủ lúc bản Hùng Vương ta đi vắng, mà ngươi đến thăm nhà không tốt lắm đâu."

"Hừ. bản Vương chỉ thuận đường quay về thôi, thành nào cản thì ta san bằng thành đó. Mục đích của là là Thổ Quốc thôi. chỉ bằng tên trẻ con nhà ngươi chưa đủ ra đích thân ra tay đâu."

"Ha Ha. Chỉ với 30 vạn quân mà dám đạp đường đi qua Việt Quốc ta ư."

"Đương nhiên, đừng nói 30 vạn chỉ cần bổn vương cùng ba vạn binh đã đủ san bằng Việt Quốc!!" - Triệu Đà tự tin nói

"Nói cho ngươi biết. 50 vạn quân ngươi tấn công Võ Thành đã bị ta giết sạch."

"Cứ nói khoát đi. bản Vương không tin. Tuy Võ Nhi ta bất tài nhưng 50 vạn quân không phải là thứ ngươi chống lại."

"Thôi được rồi. Ta không ép ngươi tin. Hiện tại ta đã ở đây chuyện san bằng Vương thành của ngươi xem như là trò cười."

"Hừ, nếu không có con Rùa chết toi kia cản đường, ngươi nghĩ cái thành trống của ngươi cản ta được à."

"Nó là có tên nhé. gọi là Kim Quy. Vâng lệnh Lạc Hoàng phụ trách bảo vệ Sông Đà của Việt Quốc Ta."

"Haha. Ta thật khâm phục khả năng điều khiển Yêu thú nhà ngươi đó. Nếu ngươi giao ra bí quyết ta sẽ bỏ qua Việt Quốc. Thế nào."

"Ta thì không khâm phục ngươi đâu, nhưng ta cũng thích trận pháp trấn Quốc của ngươi.

Hay ta làm cuộc giao dịch thế nào. ngươi cho ta bí tịch Phần Thiên đại trận. ta cho ngươi bí quyết điều khiển yêu thú"Lạc Tinh dụ dỗ

"Mơ đi!! đây là tổ tiên truyền thừa. !"

"Thế đánh cuộc. ngươi và ta điều khiển trận pháp thi đấu với nhau. Thế nào? kẻ thua đưa ra bí tịch."

"Ha ha. đó giờ Triệu Vũ Vương ta chưa từng sợ chiến, chỉ với tên Dũng Tuyền kì nhà ngươi làm gì chống lại ta được."

"Thế Ngươi muốn lấy ra bao nhiêu người. ít quá ta không hứng thú."

"1000 người."

"Vẫn ít. Không tỏ rõ uy vọng hùng vương ta."

"3000 người!"

"Vẫn ít!"

"Hừ ta cho ngươi lựa đó. Bao nhiêu ta cũng đánh." - Triệu Đà tự tin nói. Hắn ta vốn làm vua hơn 500 năm, duyệt binh vô số, Trận chiến nào chưa kinh qua.

"Tốt 7000 người là số đẹp." - Lạc Tinh chỉ vào Hùng Vương chiến đoàn của mình. Thực tế thì Lạc Tinh chỉ cần 6335 là đủ một đại trận Toàn Phương trận Nhị Tầng, nhưng phải dự phòng số người. bị chết cần thay thế. quan trọng đưa ra số chính xác của trận pháp thì đối phương dễ suy tính ra những người làm trận nhãn. Trong đó trừ Lạc Tinh ra thì có 35 người trận nhãn không thể thay thế.

"Hừ. bây giờ bắt đầu luôn chứ." - Triệu Đà nói

"Thêm một canh giờ đi. ta cho người dọn chiến trường. ." - Lạc Tinh ra hiệu cho yêu thú.

Một canh giờ sau một khoảng đất bằng phẳng ở phía Nam Lạc Hoàng Thành được tạo ra. Sau đó hai bên tiến vào trận pháp. Nhìn chất lượng quân của Lạc Tinh, Triệu Đà hết sức khinh miệt.

"Quá yếu. thật thất vọng với binh đoàn chủ lực của Hùng Vương ngươi."

"Haha. Nếu Triệu Vũ Vương ngươi tin thắng chắc hay ta nâng điều kiện lên thế nào." - Lạc Tinh tự tin nói

"Ngươi muốn sau. nếu Ta thua Việt Quốc sẽ thề thần phục Triệu Quốc, sau này sẽ không còn Việt Quốc và ngược Lại Thế nào." - Triệu Đà tin mình thắng chắc nên nâng điều kiện chiến đấu cao nhất.

"Ha ha. ta không phản đối. ."

"Khởi trận."

Bảy vòng tròn màu vàng mở lên. sáng rực một góc trời.

"Ha. đúng là không hòa nhập vào nhau, nếu vậy trận này không khó khăn lắm"Lạc Tinh mừng thầm.

"Thất Tinh Ngũ Hành Toàn Phương trận. MỞ."

5 người tạo thành một vòng tròn năng lượng màu Vàng. Sau đó bảy vòng tròn màu vàng gần đó theo hình Thất tinh lại hòa nhập vào nhau thành một vòng lớn hơn màu Đỏ, rồi lại hòa nhập năm vòng lớn màu đỏ đó lại thành một vòng lớn màu Cam, Tiếp tục là bảy vòng tròn năng lượng màu cam tập hợp lại thành một vòng màu Xanh Lục. Cuối cùng là năm dòng người có vòng xanh lục hợp nhau lại thành một nguồn năng lượng lớn hơn màu Xanh Lam.

"Thành rồi." - Lạc Tinh làm chủ trận Nhị tầng lần đầu tiên, với áp lực từ tên Triệu Đà đã thành công kết hợp tất cả 6350 người lại. Mà cũng may trận chiến này diễn ra trong phạm vi gần Lạc Hoàng thành, nên Lạc Tinh câu thông được khí vận quốc gia, đã tăng sức mạnh bản thân lên Mệnh Môn Kì. Không thì Tinh thần lực Lạc Tinh không đủ chèo chống năng lượng khổng lồ đó.

"Hừ thì ra ngươi cũng đạt tới Mệnh môn kì hèn gì dám càng rỡ, Đừng tưởng vậy là chống lại ta." - Triệu Đà bất ngờ nhưng vẫn tự tin như cũ.

7000 người của Phần thiên đại trận tuy không hòa nhập nhau, nhưng có cái lợi là đơn độc điều động nên khá linh hoạt. toàn bộ xung quanh bỗng nóng rực. Trên trời từng luồng lửa đan xen nhau bay xuống. tuy thỉnh thoảng các quả cầu lửa chạm nhau nhưng không hề triệt tiêu nhau, mà tạo thành một quần lửa lớn hơn bay nhanh xuống.

Khiến cho công kích trở nên quỷ dị và nhanh hơn. Lạc Tinh bị bất ngờ, kêu khổ không thôi.

Dù sau một mình Lạc Tinh điểu khiển 6000 người trong khi đối phương thực tế là bảy trận pháp riêng lẽ, chẳng qua do chinh chiến cùng nhau qua biết bao nhiêu trận chiến lớn nhỏ, cùng với hơn 500 năm kinh nghiệm của Triệu Vương nên mới kết hợp hoàn mĩ như vậy

"Không sao. !!!" - Lạc Tinh dần lấy lại tinh thần.

Yếu quyết chữ KIÊN phát huy tối đa. Tá lực, Chuyển lực, may mà lần thứ ba gặp trận này.

Lúc này lại có hơn mấy ngàn ngọn Lửa nhỏ bay đến, rồi sao đó xen kẻ là một đoàn Lửa Lớn lao ra

"Tuyệt đối bình tĩnh!!!" - Lạc Tinh phát huy khả năng tính toán từng vị trí bị tấn công, cần bao nhiêu lực để chống đỡ.

Một phần linh Lực được Lạc Tinh cố gắng làm cho dẻo dai hơn. chịu đựng vầng lừa lớn bắn tới, sao đó chuyển nó tới nơi quần lửa lớn khác cũng đang chờ trực bay đến. Do phương hướng đi trái nhau nên triệt tiêu nhau.

"Ầm. Ầm."

"Lại tới."

Suốt năm phút mà Lạc Tinh chỉ Toàn thủ không có cơ hội tấn công. Chủ yếu gặp chiêu tiếp chiêu. Lạc Tinh đang cố điều khiển cho Mình tới trước mặt Triệu Vương. Nhưng hắn ta cũng không cho Lạc Tinh cơ hội giáp mặt.

Với Khả năng chinh chiến nhiều năm của mình, hắn đoán Lạc Tinh chỉ cầm cự được một canh giờ thôi. Nên khi tấn công hắn ta chỉ cho sáu đội tấn công chính, riêng bản thân mình chỉ huy 1000 người thì thỉnh thoảng mới dùng lực.

"Không được, phải tìm cách không kéo dài được, càng kéo dài ta càng bất lợi đối phương thời gian mở thần ấn lâu hơn bên mình"Lạc Tinh bắt đầu kích nộ Triệu Đà.

"Triệu Vũ Vương. ngươi còn đòn nào mạnh hơn không?, đừng rãi ngứa ta nữa!"

"Hừ!! ta thì thấy ngươi sắp đỡ không xong rồi! đừng giở trò trước mặt bản Vương!"

"Ha, Trò tung lửa gãi ngứa này, Vợ ta cũng làm được không cần Triệu Vũ Vương ngươi giúp. ."

"Hừ. ! ngươi muốn chết thì ta giúp ! Tứ Hợp Trận! Đi!"

Nhận được lệnh, bốn Thập Bát Phần Thiên Trận cùng triệu hồi ra một đoàn Lửa lớn hơn hai dặm, sau đó đoàn lửa lập tức không bay đi và nén lại từ từ. sau đó bắn nhanh theo hình xoắn ốc về Lạc Tinh.

"Chơi Lớn rồi." - Chất lượng lửa này mạnh hơn gấp mấy lần, không biết Lạc Thần khiên chịu nổi không.

"Lạc Thần Khiên! Mở." - Một vòng khiên to lớn xuất hiện.

Như lần trước, vòng Xoáy xuất hiện, đỡ lấy quả cầu lửa cực lớn. Lúc tưởng như khiên hầu như sắp vỡ nát, thì nó tiếp tục xoay ngược chiều kim đồng hồ lại. Đoàn lửa bị cản lại, sau đó như lò xo bị đè quá sức, bung ra, bắn ngược về Triệu Đà. Nhưng lần này, còn hai nhóm Phần Thiên bên cạnh chặn lại, tiếp theo Triệu Đà kịp thời di chuyển đi nơi khác.

Nhưng 1000 người của hắn không thận lợi như vậy, bị đốt thành tro tàn.

"Hừ!!!! Ngươi cũng có bản lĩnh đó. Ta xem ngươi chịu bao lâu. Ta không tin Thần kỹ đó còn thực hiện được."

Triệu Đà thay một cận vệ điều khiển trận pháp khác.

Lạc Tinh tiếc không thôi, cơ hội tốt như vậy mà hụt. Lạc Thần Khiên chỉ còn dùng một lần nữa là hết năng lượng.

Nhìn mấy ngàn đóm lửa bay tới Lạc Tinh trào phún tiếp.

"Phải không vậy. Lại gãi ngứa ta. Nếu đòn đánh lúc nãy của ngươi là đòn mạnh nhất thì thôi, ta đổi ý. Không cần bí kĩ thập bát phần thiên trận gì nữa."

"Quá Yếu." - Lạc Tinh ra vẻ khinh miệt đối phương.

"Hừ. thế nhóc Hùng Vương ngươi có công kích gì mạnh đem ra ta xem thử, chớ có đứng yên chịu trận như vây."

"Bản Hùng Vương ta khinh thường tấn công kẻ yếu."

Cứ thế năm phút trôi qua, một bênh đánh một bên thủ. Lạc Tinh ước lượng mình chỉ duy trì được 10 phút nữa thôi.

"Không được, phải dụ hắn ta tấn công tổng lực mới được."

"Ha ha đúng là Triệu Quân chỉ là gãy ngứa. Trước lúc ngươi thua ta nói cho ngươi một bí mật." Lạc Tinh tiếp tục kế sách chọc giận đối thủ.

"Chuyện gì cứ nói. !!!"

"Hai con Ngươi đã bị ta giết sạch."

"Hừ quỷ mới tin. Hơn 50 vạn quân ta không tin ngươi đánh được. Còn Triệu Minh dẫn gần 1500 chiến thuyền. Việt Quốc ngươi có bao nhiêu."

"Haha. Việt quốc ta có Nam Đảo Trịnh thành hợp tác.

Còn nữa Võ Thành ta quân số ít nhưng hơn 20 vạn yêu thú giúp đỡ. Ngươi nghĩ 50 vạn quân ngươi mạnh lắm sau."

"Cái gì. Ngươi cấu kết Vạn Thú Môn. kiếm đâu ra 20 vạn yêu thú?" - Triệu Đà tâm lý bắt đầu rung rinh.

"Hừ. Khai Hỏa Tổng lực!!" - Hắn ta bắt đầu tức giận, khi nghĩ đến có thể Hùng Vương nói đúng.

Lúc này 6000 người Triệu Quốc Nhận lệnh. Sáu vầng lửa sáng rực được triệu hồi ra. sau đó xoắn lại nhau. giống như một con sao biển đỏ rực lớn sáu dặm từ trời giáng xuống.

"Chơi lớn rồi. Chọc giận thành công Triệu Vũ Vương."

"Lạc Thần khiên mở. "

"Thất Tinh Ngũ Hành Toàn Phương Trận."

"Phản Đòn."

Đây là lần cuối mở được Lạc Thần khiên, với năng lực được hơn 6000 người dồn vào Lạc Tinh sao đó truyền vào Khiên Thần. Lạc Thần khiên với hoa văn khi vàng khi tím xen kẻ nhau. chiếc khiên to lớn hơn năm dặm hiện ra, tất cả Linh thức Lạc Tinh chìm vào Lạc Hoàng Khiên.

Hàng trăm ngàn vòng xoáy từ chiếc Lạc Thần khiên phát ra, khiến cho cả hỏa cầu lửa hình Sao Biển kia bị xoay nhanh đồng thời vận tốc tiến tới ngày càng giảm.

"Ha Ha. Đẩu chuyển tinh di, trả cho ngươi." - Đoàn lửa to lớn đó bị bắn ngược lại.

"ẦM!!." - một tiếng nổ vang lên. Sau đó giữa hai đoàn chiến trận xuất hiện một hố to lớn hơn mười dặm. Xung quanh là lửa cháy, nước phun. hơi nước bay đầy trời.

Lạc Tinh cố gắng loại bỏ cảm giác hoa mắt.

Một cảm giác nguy cơ chưa từng có. Hỏa Hoàng Khải Giáp, Lạc Hoàng Kiếm. đều được chuẩn bị sẵn.

"Koeng... Koeng. Phập." - Tiếng kim loại vang lên vừa lúc Lạc Tinh mở Khải Giáp ra.

Lạc Tinh bị tấn công ba đòn nhưng chỉ đỡ được hai đòn, một mũi đao đã chém ngang vai. May mà có hai lớp giáp nên chỉ bị vết thương khoảng nữa tất. tuy nhiên cảm giác đau đớn bỏng rát kéo dài từng cơn.

"Khá lắm. !!!"

"Đỡ Tiếp." - Lúc này cả người Triệu Đà đã biến hóa như một đoàn lửa, không phân biệt rõ ràng hình dáng, tốc độ nhanh hơn 10 lần vận tốc âm thanh, lại thêm hơi nước sông Đà bị sức nóng bốc hơi lên. Hai mắt Lạc Tinh hầu như chỉ thấy một bóng mờ du động.

"Không được rồi Liều thôi." - Lạc Tinh cứ đỡ theo cảm tính, tiếp tục đỡ được hai đao, đao thứ ba lại bị chém ngang hông.

"Mặc kệ." - không đỡ kịp, nên Lạc Tinh quyết đoán chém lên người Triệu Đà. Lấy thương đổi thương.

"Xoẹt." - Kiếm chém trúng Triệu Đà, nhưng như kiếm chém vào ngọn lửa. Triệu Đà không chút xuy xuyển.

"Ha ha. Ta là hóa thân của thần lửa làm sao bị chém bởi thanh kiếm cùng."

Tiếp tục lần thứ ba, lần thứ 4. Lạc Tinh bị chém nơi nào lập tức chém Lạc Hoàng Kiếm tới, theo cảm nhận vì hai mắt hầu như ko bắt kịp đối phương.

Lạc Tinh bị bốn đao, nhưng may mà vết thương không xâu tới nội tạng.

Triệu Đà thì bị chém mấy lần vẫn không xi nhê.

"Không được, Hắn ta biến thành lửa. chém không đứt được. Không lẽ phải dùng tương khắc mới trị được. Nhưng kiếm đâu ra đủ lượng nước để dập lửa."

"Keng." - lần giao phong thứ sáu thứ bảy , lần nào Lạc Tinh cũng len lỏi trong hung hiểm, thoát chết trong gang tất.

"Không xong rồi, mất máu nhiều." - Lạc Tinh xốc lại tinh thần, nhưng trong khoảng khắc toàn bị chém nên chưa biết xử trí sao.

"Haha. Ta xem ngươi chịu được mấy đao của bổn Vương."

Triệu Đà nói thế nhưng trong lòng cũng nôn nóng, dù sao bản thân mệnh môn kì có thần kỹ là Hỏa Linh Thân có thể bỏ qua mọi tấn công vật Lý. Nhưng không phải có thể giữ trạng thái đó lâu được. Nhưng tấn công mãi mà Lạc Tinh có thể dựa vào thân pháp né tránh vị trí yếu hại.

"Lại đến."

"Phá Đao Lãng." - một trận mưa đao chém đến.

Lúc Này Lạc Tinh đau khổ vừa đỡ vừa lui.

"Đám Lửa này đúng là khó chơi."

"Ah. đúng rồi là lửa. sao mình phải sợ lửa."

Bỗng nhiên Lạc Tinh bừng sáng. Tranh thủ dùng kiếm đỡ đao của Triệu Đà. rồi đột nhiên buông kiếm.

Lợi dụng Lạc Lôi Bộ xoay mình theo lực Ly tâm. tranh thủ lúc Triệu Đà không hề phòng bị gì, vì hắn tin mình vốn không sợ đòn thế tấn công vật lý lại không ngờ Lạc Tinh dám buông kiếm ra trong lúc đang chiến đấu, tinh huống diễn ra nhanh, tay Lạc Tinh biến thành chưởng đánh lên lưng hắn ta.

"Tam Diễm Hỏa mở." - một Vòng xoáy lửa ba màu mở ra Đỏ Cam Lục xuất hiện, y như ba đứa trẻ háo đói, một lực hút xuất hiện, khiến đám lửa hình người Triệu Vương bị hút nhanh vào luồng xoáy Tam Diễm Hỏa.

"Sao có thể. !!!!" - đây là ý nghĩ cuối cùng của hắn. Trong tích tắt hỏa nhân cao hơn ba mét bị hút sạch vào ngọn lửa ba màu.

"Ha ha." - Nhìn Tam Diễm Hỏa liên tục nhảy nhót trên tay màu sắc biến đổi liên tục sức mạnh lại tăng thêm một bật có thêm cả màu vàng xen lẫn vào.

"Haha. không ngờ lại được. Tam diễm hỏa có thể cắn nuốt hỏa diễm khác yếu hơn mình để tăng trưởng. Có khi phải đặt tên là Tứ Diễm Hỏa rồi."

Hỏa Linh Thân của Triệu Vương xui xẻo gặp ngay khắc tinh, không thì có thể nói vô địch dưới Mệnh Môn Kì.

Lúc này lửa xung quanh cũng vừa tắt, hơi nước cũng không còn bốc hơi tạo sương mù ngập tràn. Do trận chiến diễn ra ở vận tốc âm thanh nên kết thúc rồi, mà mọi người bên ngoài chưa kịp biết.

Lúc này hai bên chiến đội cũng coi như mất sức chiến đấu hết.

Lạc Tinh may mắn chỉ dùng 6350 người kết trận tham chiến nên còn 650 người chưa từng tham gia tạo trận nên vẫn đứng vững. Trong khi bên Triệu quân đã như đèn sắp tắt.

"Ha Ha. Trận chiến này Việt Quốc ta đã chiến thắng."

Lạc Tinh nhảy lên khỏi hố to la lên. Lúc này mọi người Việt quốc sĩ khí tăng cao chưa từng có, tiếng reo hò vang lên.

Bên Triệu quốc ngược lại, không ai nhìn thấy Triệu Vũ Vương. 7000 người tham gia trận thi đấu đã chết chỉ còn 4500 người. Nhưng tất cả bị oanh kích không còn đứng vững, nói chi tham chiến.

"Các ngươi đừng tìm, Triệu Vũ Vương đã chết. Dựa theo ước định cả Triệu quốc phải quy Phục Việt Quốc ta. !!"

Tất cả Triệu Quân bàng hoàng nhìn tới nhìn lui, hi vọng bóng dáng Triệu Vũ Vương xuất hiện nhưng hoài công.

"Nằm mơ đi. dù Triệu Vũ Vương có mất thì còn Võ Thắng Vương, Minh Chiến Vương sẽ dẫn đại quân trả thù." - Có người vẫn lạc quan đáp lại.

"To gan. đây là ước định đã kí kết của Vương các người, các ngươi dám khi quân à. Còn nữa hai tên Vương kia thì cũng đã bị đại quân chúng ta diệt sạch."

"Chúng ta không tin. Việt Quốc quân lực chưa tới 10 vạn mà dám cuồng ngôn."

Lúc Này Lạc Tinh đã biết mình sắp tới giới hạn nên nói.

"Ta cho các ngươi 10 ngày tìm hiểu thông tin, nếu phản kháng sẽ chết."

Nói xong quay người vào thành. Dù sao kẻ địch tuy đông, nhưng vương thành có trận pháp. Thêm có Kim Quy cùng đàn thủy yêu đông đảo. Triệu Quốc muốn vượt sông Đà là chuyện không tưởng.

Lạc Tinh sau khi khí vũ hiên ngang vào Tinh thần tháp thì mệt lã người, chỉ kịp nói Lạc Mỹ canh phòng rồi chìm vào hôn mê.

Dù sau lần này mất máu nhiều. Lại cố gắng dùng thân thể làm trung gian truyền sức mạnh hơn 6000 người để kích hoạt Lạc Thần Khiên. nên cả thể xác và tinh thần đều đến biên giới xụp đổ. Cũng may có mấy giọt thiên địa linh nhũ từng bước chữa trị tinh thần và thể xát, nên sau ba ngày Lạc Tinh mới tỉnh dậy mà không có di chứng gì.

Lúc này Lạc Hồng cũng mang về bốn vạn quân từ Võ Thành khiến cho Lạc Hoàng thành không đến nỗi không có quân đội phòng thủ. Lạc Dương cũng hay tin trở về cùng thần Dương Hạm và 500 chiến hạm nhỏ, đi vào kín cả Sông Đà, dù sao chiến hạm nhỏ linh hoạt hơn vào xâu trong dòng sông được. Lúc này 30 vạn quân của Triệu Quốc cũng đã bất đầu thấy lo lắng. Thêm năm ngày tìm hiểu thông tin thì biết đại thế đã mất, Triệu Quốc 80 vạn đại quân đã bị tiêu diệt. Toàn bộ hai Vương còn lại đã không còn.

Sau đó là công cuộc chỉnh đốn, một số đầu hàng vì dù sau cũng đã có ước định giữa Triệu Vương và Việt vương. một số ít không phục quay về đường cũ vòng về Thổ quốc, sau đó mới tìm đường về Triệu Quốc.

Lạc Tinh không quan tâm, âm thầm cho Lạc Hồng, Lạc Dương gôm hết lực lượng đi hai hướng thu phục cả Triệu Quốc và Thổ quốc.

Dù sau cả hai như rắn mất đầu. Thổ Quốc thì dễ dàng đầu hàng, dù sau cả nước bị Triệu Vương diệt hết cả quân đội. Nay Việt quốc giết chết Triệu Vương thì vui lòng hả dạ. Riêng Triệu Quốc có chút khó khăn, Tuy nhiên vừa trải qua trận chiến chiếm hai nước, Triệu Quốc mất đi 100 vạn quân, nên cả nước trống rỗng. cùng với năng lực mạnh mẽ đạt đến Dũng Tuyền Kì của Lạc Dương, Lại thêm Đại Hoàng cùng hai vạn yêu cầm, một đường quét sạch 70 thành trì trong ba tháng.

Đến đây ba nước hợp Nhất. Việt Quốc từ Diện tích 10 Vạn dặm với 40 vạn dân nay trở thành hơn 80 vạn dặm với 300 vạn dân. đây là chưa tính thêm Nam đảo vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.