Lần đầu Lý Huỳnh Lam gặp Cao Khôn là vào năm cậu mười một tuổi, năm ấy, Cao Khôn mới mười bốn…
Lý Huỳnh Lam đứng ở vệ đường nhìn dòng xe ngược xuôi, một đám nhỏ cách đó không xa chạy lại gần, vây quanh cậu ríu rít hỏi.
“Tớ có cả tá tiền luôn í, Lý Huỳnh Lam, cậu có bao nhiêu thế?”
“Tiền nong đâu phải tính theo số tờ, cậu có rất nhiều, nhưng toàn là tờ một nguyên mười nguyên, tớ có hai mươi nguyên cơ này!”
“Tớ có năm mươi nguyên đây! Lý Huỳnh Lam, cậu có bao nhiêu tiền thế?”
Thấy đám nhóc kia lải nhải hỏi han mãi, Lý Huỳnh Lam rốt cuộc mới quay lại, mở nắp hòm ra đưa cho lũ trẻ nhìn.
“Ơ, toàn tờ màu hồng, nhiều tờ như vậy, là tờ 100! Có phải giả không vậy?”
Lý Huỳnh Lam nghiêng người cản những bàn tay đang động chạm lung tung kia, đáp “Khoảng thế, đi về thôi.”
Mọi người tính toán rồi cảm thấy cũng khá đủ rồi, bắt đầu đi về phía trường học, chỉ có một cô bé ở cuối hàng vẻ mặt buồn rầu, thấy Lý Huỳnh Lam nhìn về phía mình, cô bé khổ sở nói “Tớ chỉ có 5 nguyên thôi… Tớ có ít nhất… Làm thế nào bây giờ?”
Lý Huỳnh Lam nghĩ ngợi, rồi bỗng nhiên đưa tay ra trước mặt cô bé, nói “Tôi đổi với cậu, cậu về trước đi, tôi sẽ tìm mọi người sau.”
Mặt cô bé đỏ bừng lên, cô nhìn chằm chằm vào Lý Huỳnh Lam, cảm thấy chuyện này không tốt lắm, kết quả đã nghe thấy Lý Huỳnh Lam nói “Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-than/2243324/quyen-2-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.