Khi Trác Diệu quay về phòng bệnh là lúc Lý Huỳnh Lam đang uống thuốc, vừa thấy cậu mình vào liền bất chấp ly trà nóng đang cầm trên tay, vội vội vàng vàng muốn đứng dậy, lại bị Lý Tiểu Quân ngăn cản không cho động.
Lý Huỳnh Lam sốt ruột: “Cậu, sao rồi? Cao Khôn khi nào mới được ra, sao anh ấy vẫn chưa ra vậy?”
Lý Tiểu Quân nói: “Huỳnh Lam, cảnh sát có quy trình xử án của họ, nếu cậu ta vô tội ắt sẽ được trả tự do thôi.”
“Đúng là anh ấy vô tội mà!” Lý Huỳnh Lam không hiểu nổi, “Tại sao không được thả? Chẳng lẽ mẹ thấy anh ấy có tội sao?”
Thấy Lý Huỳnh Lam lại kích động, Lý Tiểu Quân vội nói: “Ý mẹ không phải vậy, mẹ chỉ muốn con quan tâm mình một chút, dưỡng sức khỏe cho tốt thôi.”
“Con rất khỏe, con uống thuốc đúng giờ, ngủ đúng giấc, bác sĩ cũng nói con khỏe lắm rồi,” Lý Huỳnh Lam trừng mắt nhìn Lý Tiểu Quân, lại nhìn sang Trác Diệu, nhấn mạnh lần nữa, “Con khỏe lắm rồi, khỏe lắm rồi…”
Quả thực gần đây cậu rất phối hợp điều trị, làm các đợt kiểm tra gì hay ăn cái gì uống cái gì đều rất ngoan ngoãn, thân thể đang trong trạng thái dần hồi phục. Trác Diệu thấy biểu tình của Lý Huỳnh Lam như vậy, suy tính rồi nói: “Được, trước khi mở phiên tòa, bọn cháu có thể gặp nhau một lần.”
Lý Tiểu Quân nhướn mày.
Lý Huỳnh Lam cũng rất kinh ngạc: “Mở phiên toà? Tại sao phải mở phiên toà?”
Trong khi Trác Diệu trầm mặc thì sắc mặt Lý Huỳnh Lam đã dần trắng bệch.
“Tại sao có thể như vậy… Tên khốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-than/2243293/quyen-2-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.