Trong hộp không chứa nhiều đồ, nhưng đa phần đều trông rất cũ kỹ, bị phủ bởi một lớp bụi mờ. Lý Huỳnh Lam nhìn kỹ, có giấy khen thời tiểu học của Cao Khôn, cũng có vài bản nháp đi học thường ngày để lại, kín mít, tận dụng hết mức có thể, xếp gọn ngay ngắn và đều được bảo quản kỹ càng.
Bên dưới là một quyển sổ bìa cứng kiểu cũ, quanh rìa có vài nếp gấp, Lý Huỳnh Lam phủi nhẹ bụi trên bề mặt, lật mở.
Mấy tờ đầu chủ yếu ghi chép bài học trong trường. Chữ viết còn hơi ngây ngô, nhưng nét bút lại phóng khoáng, có thể biểu trưng phần nào cho tính cách chủ nhân. Thế nhưng, vài ba trang sau lại không thấy đâu mất, hẳn là bị xé rồi, vết xé rất thô lỗ, làm các trang kế tiếp đều bị rách theo.
Sau đó không còn bài ghi chép nào mà chỉ dán những miếng giấy trông như in ra, kín cả một mặt gồm: củ cải, cắt lát, bỏ vào nước… đun sôi, thanh nhiệt; trần bì, sơn tra, đun lên… xuyên bối mẫu…
Chiếm khoảng độ mấy mươi trang, nhưng sau đó thì dừng.
Lướt qua khoảng trống, Lý Huỳnh Lam lật thẳng đến cuối sổ, tiếp sau đó là một vật cũng thuận đường rớt xuống, nhặt lên thì thấy, ra là một tấm ảnh.
Ảnh chỉ hai màu trắng đen, trong đó có hai người, một người phụ nữ chỉ khoảng hai mươi đang ôm một đứa trẻ chừng năm sáu tuổi. Đứa trẻ này mặt mày sáng sủa, có thể mang máng nhận ra đường nét quen thuộc, mà người phụ nữ cạnh bên dẫu vận một tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-than/2243252/quyen-3-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.