Nghe thấy hai chữ ‘không kịp’ từ Lý Huỳnh Lam, nét mặt Chu Chí Thành bỗng chốc đông cứng lại, thật lâu sau vẫn không thốt nổi lời nào. Đến khi Lý Huỳnh Lam đứng lên, phủi vụn cỏ trên người, sau chực rời đi thì lúc này, Chu Chí Thành mới khó khăn phát ra được một câu.
“Thật sự là không có dù chỉ một chút hay sao, tôi đã rất cố gắng thế mà…”
Dù rằng Lý Huỳnh Lam hoạt động trong giới thường không hứng thú với mấy chuyện giao thiệp, nhưng trong nhóm người hợp tác cùng cậu vẫn có số ít diễn viên có sở thích hóng hớt nên cậu vẫn biết vài chuyện. Chu Chí Thành không tin lựa chọn của mình Lý Huỳnh Lam sẽ chẳng hay biết gì, song dường như với thái độ trước mắt, có lẽ những thứ liên quan đến hắn hoặc những việc hắn đã trải qua thực chất không hề khiến tinh thần cậu bị đả động.
Cả người Chu Chí Thành như rơi vào hầm băng. Thời gian này quả thực hắn đã có những gì mình hằng mong muốn, danh tiếng, nở mày nở mặt, so với hoàn cảnh bần hàn trước đây thì cách biệt như trời và đất, điều đó cũng đồng nghĩa vẻ giữ mình thanh cao ngày trước trông có vẻ càng khôi hài làm sao. Từ sự lột xác của hắn, cũng kéo theo bao nhiêu lời dị nghị lẫn gièm pha, song trước chúng hắn vẫn kiềm mình được. Nhưng với đối tượng là Lý Huỳnh Lam, hắn hoàn toàn không có sức kháng cự, thứ tình cảm tích tụ qua nhiều năm, cuồn cuộn trào dâng.
“Tôi thật hối hận… Lý Huỳnh Lam… Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-than/2243233/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.