Phượng Tư về đến Hỉ Thước Hiên thì liền ngâm mình trong hồ tắm. Những lời hắn nói với năm vị phu nhân không phải là lừa gạt. Trẻ con Bắc Dịch rất thích chơi với côn trùng, tuy nhiên, hắn là ngoại lệ. Khi nãy chạm vào lũ rắn, dù hắn không sợ hãi nhưng bị sự trơn bóng của da thịt chúng quấn lấy cũng cảm thấy rất khó chịu. Việt Nhi rải hoa khắp mặt nước, nhìn hắn nghĩ ngợi mông lung nên hỏi:
“Vương phi, quản lý một đám nữ nhân như vậy làm khó người rồi phải không?”
“Không khó. Đều là những nữ nhân chân yếu tay mềm, chỉ giỏi nói miệng nên cũng dễ dọa. Nếu là nhị hoàng tỷ của ta thì chưa chừng còn bóp nát con rắn trong tay rồi quăng lại ta.”
Việt Nhi bật cười ha hả: “Nhị công chúa đúng là to gan còn hơn nam nhân.”
Phượng Tư thở dài: “Việt Nhi, ta rât nhớ nhà.”
“Vậy người có hối hận khi gả đến Đại Yến không?”
“Chuyện đã làm, hối hận thì được gì? Ta sẽ không bao giờ nói hối hận.”
Việt Nhi rải hết hoa thì ôm cái khay rỗng nói: “Theo Việt Nhi thấy, người nên cải thiện quan hệ với vương gia đi. Người cứ luôn làm vương gia phật ý thật không tốt chút nào.”
“Nào phải ta cố tình làm vương gia phật ý? Chỉ bởi cái mà ta muốn có, vương gia cho không nổi. Cái mà vương gia muốn có, ta lại thiếu hụt vạn phần.”
“Vương phi, người nói thẳng ra được không? Việt Nhi không hiểu gì hết.”
“Ta không phải người trong lòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-than-do/2663094/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.