Không thể nào.
Ân Nhận đứng trước một đống đồ, vẻ mặt hoang mang.
Thậm chí khí linh cảm nhận được y còn không xếp trên giá đàng hoàng mà vứt trong đống đồ bỏ đi như đống rác. Nhận thức này khiến quỷ vương đại nhân rất không vui. Cùng lúc đó, y cũng cảnh giác… thứ này cảm nhận được y kiểu gì đây?
– Cậu có biết không?
Hạng Giang xuất hiện sau lưng y như một u linh, cất giọng khe khẽ.
– Thức An có câu nói, khí linh được đăng ký thể hiện tính cách của một dấu đen.
Hạng Giang cao chừng mét chín, nhỉnh hơn Ân Nhận một chút. Ân Nhận không quay đầu, cũng không thèm để ý đến tiếng chuông reo không ngừng nghỉ trước mặt, thản nhiên cất lời:
– Anh Hạng, khí linh anh đăng ký là gì?
– Một con dao găm không bao giờ cùn. – Hạng Giang nói.
Ân Nhận: A, đây là mùi vị của ghen tị ư?
Chẳng biết thứ đang kêu ầm ĩ trong đống rác này là gì, nghe có vẻ giống với điện thoại, nhưng lỡ như là đồng hồ báo thức hay món đồ chơi trẻ em rẻ tiền thì mặt mũi của Quỷ vương nghin năm biết đặt vào đâu.
– Liệu thứ này có phải điều khiển âm thanh không? – Trong tiếng chuông giục giã, Ân Nhận cố gắng tìm kiếm lý do từ những kiến thức hiện đại không nhiều của mình.
– Mau lấy khí linh của cậu đi, đừng chậm trễ thời gian của người khác. – Hạng Giang vẫn không chịu nghe lọt tai lời y nói.
Ân Nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-nhan-ac-sat/3314608/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.