– Tôi là Lâm Bội, hai anh là?
Cô gái tháo kính xuống, nở nụ cười miễn cưỡng. Gương mặt cô gái xinh đẹp, chẳng qua trong mắt lộ tia máu, đáy mắt xanh đen cũng không giấu được. Không có kính râm che đi, thoạt nhìn cô gái tiều tụy hơn nhiều.
Cô đeo ngọc Phật trên cổ, nhìn chất gỗ giá trị xa xỉ, không hề ăn nhập vì với cách ăn mặc theo mốt của cô hết.
– Chúng tôi là nhân viên điều tra của Thức An, cũng là bên thứ ba hợp tác chính quy cùng cảnh sát.
Ân Nhận nghiêm túc đưa thẻ nhân viên ra, y đã thầm luyện tập trong lòng được một lúc rồi.
Lâm Bội nhìn Ân Nhận từ trên xuống dưới:
– Nếu không phải tình huống hiện tại không thích hợp, tôi đã muốn “đào” anh rồi.
“Đào” có ý gì? Ân Nhận – người từ dưới đất chui lên nhất thời vô cùng cảnh giác.
Cũng may bạn hợp tác đã kịp thời giải vây cho y. Chung Thành Duyệt mở điện thoại, ấn vào ghi âm:
– Cô Lâm đang làm nghề gì vậy?
– Tôi có mở phòng truyền thông, làm một số quảng cáo và pr sản phẩm ở bản địa. – Lâm Bội mỏi mệt dựa vào lưng ghế – Hải Cốc không phải là thành phố hàng đầu, nên việc làm ăn cũng chỉ thế thôi. Chờ đã, đã bắt đầu rồi à?
– Đúng thế.
– Gọi gì trước đã. Tôi muốn một ly Latte Sữa đậu, hai anh uống gì?
– Tôi chọn. – Ân Nhận vui vẻ nói chen vào – Tôi muốn một kem bánh quế chocolate, anh Chung thì sao?
– Cho một ly sữa bò nóng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-nhan-ac-sat/276580/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.