“Chính là ngươi ! Ta nhất định phải bái ngươi làm sư!” Trên đầu tường cách đó không xa một âm thanh đột nhiên vang lên, làm cho Thanh Trúc nhíu mày thân hình dừng lại ngẩng đầu vừa nhìn… 
Một cái thân thể vô cùng nhỏ xinh nằm úp sấp trên ngói lưu ly, dùng ngắn tứ chi ngủn bám chặt vào mái ngói, không để cho mình từ trên đầu tường rớt xuống. 
“Từ từ ác! Không được chạy trốn ác! Ta lập tức xuống!” Âm thanh mềm mại vội vàng nói, từ một bên kia đầu tường dùng một loại tư thái rõ ràng thoạt nhìn chân tay vụng về nhưng vô cùng bình tĩnh , tức khắc chuyển qua đây, dùng tiểu mông lắc lắc lắc lắc đối với Thanh Trúc, tiếp theo từ mặt tường tựa như là tám cái tua của bạch tuột trượt xuống. 
“Nè nè! Nè nè! Không thể chạy ác! Ê ê!” 
Thanh Trúc nghĩ rằng mình hẳn là không cần để ý tới cái đứa nhỏ kỳ lạ này trở về trong phòng, nhưng nhìn tiểu thân thể tròn trịa trơn nhẵn kia xoay qua xoay lại ở đầu tường, không hiểu vì cái gì, làm cho ánh mắt của hắn rất khó dời, thậm chí có một loại xúc động muốn cười . 
Đừng nhìn động tác của tiểu thân hình kia thật vụng về, kỳ thật động tác này ở độ tuổi của y đã rất nhanh, Thanh Trúc còn nghi hoặc mình, vì cái gì không trực tiếp gọi thị vệ đem người này lôi ra bên ngoài , tiểu tử tròn trịa kia đã thùng thùng thùng mà chạy đến trước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-mieu-vien-vien/2193173/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.