Tiều Thanh ca tìm chết không ai bằng.
- ---
Mây đen vây quanh thành phố.
Bầu trời buổi sáng còn miễn cưỡng xem như sáng sủa, nhưng chỉ vừa quá trưa, khắp chung quanh liền trở nên âm u khó lường, từng đám mây đen nhánh bao quanh trên bầu trời, cứ như nghẹn một trận mưa to. Dần dần, từng nhà đều bật điện, trên đường phố, người cũng ngày càng thưa thớt, khắp đất trời tràn ngập không khí xơ xác cuối thu.
Nhưng bây giờ rõ ràng là đầu hạ.
Tiều Thanh nhìn qua mây đen dày nặng ngoài khung cửa sổ, lắc đầu, tiếp tục cầm lên cái bàn chải nhỏ quét bụi cho bàn phím máy tính.
Điện thoại ở góc bàn rung lên vài tiếng, cậu không ngừng tay phải, duỗi tay trái cầm lấy.
Quả nhiên, lại là cái nhóm chat "Giáo sư bị yêu quái bắt đi" kia.
Mấy ngày hôm trước Quý Thư cho cậu phương thức liên hệ của một vị sư huynh ngẫu nhiên gặp được, sau đó sư huynh liền mười phần nhiệt tình mà mời cậu tham gia một nhóm chat không có giáo sư, đúng với tên nhóm chat như vậy.
Lại đến thời gian oán giận, tần suất thông báo trên màn hình gần như khiến Tiều Thanh theo không kịp.
"Aaaaa cái máy tính dỏm ở phòng thí nghiệm lại sập nguồn, bài báo cáo của bố mày chỉ vừa mới viết được một nửa!"
"Eo, thảm thế. Lão Tạ bảo cậu thứ sáu nộp đúng không?"
"Ừ..."
"Cố lên, đứa nhỏ ngốc."
"Cố lên, đứa nhỏ ngốc +1"
...
"Cố lên, đứa nhỏ ngốc +10086"
Tiều Thanh nhìn điện thoại cười thầm, ngón tay tung bay trên màn hình, "Sắp đến tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-van-thu-sinh/543689/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.