Phần 3 - Hết
Vừa dứt lời, Tiều Thanh đã cảm nhận được trời đất quay cuồng, khi hồi phục được nhận thức, bản thân đã bị Quý Thư đè lại trên bàn, thấy thầy đã cầm thước trên tay, Tiều Thanh hơi giật mình.
"Sư phụ, đừng đánh được không ạ? Con mới vừa về, còn chưa ngồi nóng mông trên ghế nữa."
Thước rơi xuống, mang theo tiếng gió xé trong không khí.
"Tiều Thanh, đại học đúng là không chỉ có sách vở, nhưng rốt cuộc thì nó vẫn là trường học, con là học sinh, phải làm những chuyện mà học sinh nên làm."
Cùng một vị trí, thước lại rơi xuống.
"Ngay trước ngày thi lại dám ra ngoài uống rượu, Tiều Thanh, bản lĩnh con thật lớn!"
Lần thứ ba.
"Trong cả một học kì đều cố tình lảng tránh việc gọi điện thoại, nói với thầy là con rất bận, đăng hình lên mạng vẫn rất vui vẻ, hả?"
Lần thứ tư, vẫn không đổi vị trí.
"Sư phụ... Thầy đổi vị trí hẵng đánh." Tiều Thanh cực kì đau, cố gắng áp xuống cảm giác không thoải mái trong lòng, ngẩng đầu lộ ra một nét cười lấy lòng.
"Con còn mặt mũi đòi quyền lợi với thầy? Con nghĩ thầy chưa vào đại học, không hiểu 62 điểm nghĩa là gì? Bổn phận của học sinh con còn quên sạch, vậy con nói chuyện tương lai gì với thầy đây?"
"Con vẫn chưa thi trượt mà..." Tiều Thanh lẩm bẩm.
Một roi nặng hơn.
Đau, đau quá.
Trong đầu Tiều Thanh trống rỗng, cơ bản là khi đã đau đến mất khả năng nhận thức thì sẽ hành động theo bản năng của mình, đến khi cậu nhận ra thì bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-van-thu-sinh/543668/chuong-3-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.