Ba bốn ngày trôi qua, Quý Thư kéo một vali hành lí, xách theo một túi 3 chiếc bánh quẩy vừa mua dưới lầu, một thân phong trần bước ra khỏi thang máy, liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hoảng.
Đã là 9 giờ tối, ánh đèn trong hành lang thật ảm đạm, một chút ánh sáng le lói từ cuối cửa sổ lọt vào, nếu để ý còn có thể nghe được tiếng côn trùng kêu, trước cửa chống trộm có một người ngồi xổm, chôn đầu thật sâu, toàn thân cuộn tròn lại, bên cạnh là một chiếc ghế nhựa đỏ trông có vẻ rẻ tiền.
Bánh xe của vali lăn trên sàn nhà, tạo ra tiếng động đặc trưng, người ngồi xổm chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt lóe lên một tia sáng.
"Sư phụ."
Âm thanh suy yếu đến không thể suy yếu hơn.
Quý Thư hơi chút nhíu mày, "Tại sao con lại ở đây?"
"Con vẫn luôn đợi ở cửa, hôm nay có cảm giác thầy sẽ quay về, sợ bỏ lỡ, liền không dám rời đi... Cả ngày hôm nay con chưa ăn gì..." Tiều Thanh duỗi tay, thử túm lấy tay Quý Thư, "Dạ dày con đau quá..."
"Nếu đói bụng, dưới lầu có tiệm cơm, đau dạ dày thì ra khỏi tiểu khu, đi theo đường cái 600 mét sẽ thấy bệnh viện đại học A." Quý Thư dừng một chút, "Chuyến xe cuối thầy không rõ là mấy giờ, con vẫn nên xuất phát sớm một chút."
"Chuyến xe cuối buổi tối là 11 giờ 20, con đã đón vài hôm rồi."
Đây là lời nói thật, đã ba bốn ngày, Tiều Thanh đều đi chuyến đầu tiên lúc 5 giờ rưỡi đến, rồi đón chuyến cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-van-thu-sinh/543665/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.