Một ngày cuối thu đầu đông.
Thời tiết càng lúc càng lạnh. Đến cả kiểu người không sợ lạnh như Tiều Thanh cũng phải mặc áo bông, run run rẩy rẩy đứng thẳng trên bãi cỏ, nghe tiếng gió lùa phần phật bên tai.
Điện thoại trong túi áo rung lên vài tiếng, màn hình báo người gọi là Quý Thư, cậu vội vàng bắt máy.
Tất cung tất kính, "Sư phụ."
"Ở đâu đấy?" Giọng nói của Quý Thư nhẹ nhàng lại ấm áp.
"A, con ở phòng thí nghiệm đây."
"Ồ," Quý Thư cười một tiếng, lạnh giọng, "Thầy đang đứng trước cửa phòng thí nghiệm, con ra đây một chút."
"Sư... Sư phụ," Tiều Thanh nuốt một ngụm nước bọt, nỗ lực bình tĩnh lại, "Thầy tới làm gì vậy ạ?"
"Con quản đến thầy rồi à? Tiều Thanh, con tốt nhất nên chui được ra từ một ngóc ngách hay một hộc tủ nào đó trong phòng thí nghiệm."
Ngữ khí lạnh lẽo đến xót xa khiến Tiều Thanh run rẩy, lắp bắp nói, "Sư, sư phụ... Thầy đừng đợi, con, con không có ở..."
"Thầy biết." Quý Thư nói, "Con ở đâu, đang làm gì, thành thành thật thật báo cáo rõ ràng."
Tiều Thanh nhắm mắt, tự khuyến khích bản thân, "Con về nhà sẽ giải thích với thầy, chịu thầy xử lí, được không sư phụ... Thầy tin con, con không làm chuyện xấu."
Đầu dây bên kia truyền đến một tiếng cười lạnh, "Tiều Thanh, con đừng tưởng rằng sư huynh ở đây, thầy sẽ không đánh được con."
Tiều Thanh rụt cổ lại như con chim cút, "Không có... Con chịu thầy trách phạt."
Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-van-thu-sinh/1871677/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.