Diệp gia năm 2023.
Ba mươi tháng Chạp, năm Nhâm Dần đi đến những ngày cuối cùng, Thỏ Ngọc* đã nhảy nhót lộc cộc ngoài ô cửa sổ.
*Trong văn hóa Trung Quốc, năm nay là năm con Thỏ.
Khí hậu Hải Nam dạo này lạnh lẽo bất chợt, dù ở trong nhà cũng phải mặc hai lớp áo nhung, Diệp Hành Duật ngồi trong phòng khách nhìn xuyên qua lớp kính, thấy một thân áo bông xù xù của Trình Tang Hạo trong bếp, nhẹ nhàng nâng lên khóe miệng.
"Con giờ trông cứ như một chú thỏ lớn." Lão tiên sinh nói như vậy.
Trình Tang Hạo thoáng dừng bước chân, quay đầu, vẻ mặt hoang mang: "Con gì cơ ạ?"
Diệp Hành Duật: "...Con cứ bận chuyện của mình đi."
"Vâng vâng..." Trình Tang Hạo không rõ nguyên do, mới quay đầu lại nghe tiếng chuông cửa, lại vội bước chân đến mở, sau đó thốt lên một tiếng cảm thán kinh ngạc: "Ôi..!"
"Con lại bị ai dẫm trúng đuôi..." Diệp Hành Duật đứng lên chậm chạp đi qua, lời còn chưa nói hết đã nghẹn lại trong cổ họng.
Quý Thư, Diệp Quân con của ông, Tần Liễu con dâu ông, còn có cậu cháu đích tôn Diệp Dịch Nhiên đứng xếp hàng chỉnh tề ngoài cửa.
"Thầy."
"Ba."
Đứa nhỏ mới mười tuổi cũng ngẩng đầu dùng giọng sữa non nớt gọi: "Gia gia~"
"Đây là..." Diệp Hành Duật mặt mày rạng rỡ, nghiêng người nói: "Mau vào."
"Ba mẹ của con năm nay ở nước ngoài đã nửa năm, ăn Tết cũng báo sẽ không về, con đành qua nhà thầy tìm chút không khí náo nhiệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-van-thu-sinh/1871668/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.