Chuyện đêm hôm đó, đối với Chu Tráng Tráng mà nói là một giấc mộng.
Đồng thời kiêm cả một cơn ác mộng cùng mộng đẹp.
Cuối cùng cô cũng thoát khỏi giấc mơ để bước vào cuộc sống chân thực.
Ngày hôm sau, cô mở cửa cho Tả Nhất, hắn mang đến sữa đậu nành nóng hổi cùng bánh mì. Chu Tráng Tráng cho ổ bánh mì với ly sữa vào bụng, cả lòng tràn ngập sự an tâm.
Đã trải qua quá nhiều chuyện, buồn bực trong khóe mắt Tả Nhất cơ hồ biến mất, thay vào đó là một loại bình thản.
Bọn họ đều khát vọng yên bình.
Tả Nhất đem cuốn tạp chí du lịch cho Chu Tráng Tráng chọn lựa: “Maldives phong cảnh quyến rũ, nước Pháp lãng mạn, Venice nước chảy êm đềm, Thái Lan món ăn cũng hợp khẩu vị em, mấy chỗ này cũng không tệ.”
Chu Tráng Tráng tinh mắt, phát hiện còn có một quyển sổ tay du lịch bị kẹp ở chỗ khó thấy.
Anh quốc.
Khi cô rút ra quyển sổ tay kia, Tả Nhất mất tự nhiên nhìn sang bên cạnh.
Chu Tráng Tráng giương cao khóe miệng, rất tự nhiên nói với Tả Nhất: “Đi Anh quốc rất tốt.”
“Em...”
“Em nghĩ kỹ rồi.” Chu Tráng Tráng chặn lời Tả Nhất, tay cô nắm lấy tay hắn: “Em muốn đi xem Đa Đa, còn muốn cùng anh đi xem dấu vết cô ấy đã để lại Anh quốc mấy năm này.”
“Tráng Tráng, em không cần vì anh mà phải làm như vậy.” Tả Nhất không phải không cảm động .
“Không phải vì anh, mà cũng là vì chính em.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-luyen-vien-xin-chao-huan-luyen-vien-tam-biet/3063710/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.