“Em không cần cảm thấy áp lực quá lớn, giống như anh từng nói, dứtbỏ những suy nghĩ thừa thải, cảm tình mới có thể tự nhiên mà tốt đẹp!”
Chu Tráng Tráng suy nghĩ, không biết ruột thừa này hầm ăn ngon hay kho tàu ăn ngon hơn.
“Nếu nói đến thời điểm phát sinh tình cảm, anh cũng không rõ, có lẽ làcảm tình ngay từ đầu, đúng thời gian và thời điểm, tự nhiên nảy mầmlên.”
Chu Tráng Tráng suy nghĩ, vẫn nên ướp thêm chút tiêu, mùi vị sẽ thơm hơn.
“Sở dĩ chưa thổ lộ là bởi vì anh biết rõ trong lòng em vẫn còn yêu người kia, anh không muốn trái tim em hổn loạn.”
Chu Tráng Tráng suy nghĩ – khoan đã, cái gì gọi là còn yêu người kia chứ.
“Anh cũng không thể ngậm máu phun người.” Chu Tráng Tráng chỉ vào cáimũi cao thẳng của hắn:“Tôi tự thấy mình như vừa có được một sinh mạngmới, anh lại còn dùng gậy đánh tới nữa, chẳng lẽ không cần người ta sống hay sao?
“Ý anh nói, em không cần phải cố ý lảng tránh đoạn cảm tình kia.” Andrew Lâm khuyên nhủ.
“Tôi không có lảng tránh!” Chu Tráng Tráng vừa giơ tay, vừa nhấc chân,vừa kích động, miệng vết thương âm ỉ đau, hai giọt nước mắt rơi rớt:“Tôi sao mà còn nhớ tới hắn chứ? Đã hai năm rồi, tôi sao vẫn nhớ hắnđược? ! Hắn không phải có vị hôn thê nũng nịu kia rồi sao? Bọn họ khôngphải đã đính hôn rồi sao? Chiếc nhẫn trứng chim kia trên tay cô ta không phải là hắn mua sao? Tôi coi là cái gì a? Tôi sao mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-luyen-vien-xin-chao-huan-luyen-vien-tam-biet/3063703/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.