Có lẽ là bởi vì câu nói của Chu TrángTráng, có lẽ là vì hương trà thơm ngát lượn lờ, cũng có lẽ là vì chuyệnđã lâu chưa kể ra, Tả Nhất mở miệng.
Chuyện xưa bắt đầu, Tả Nhất là một thiếu gia con nhà giàu bởi vì người cha phụ bạc mẹ mình mà tính tình trở nên nổi loạn. Mà những cậu con trai vàothời kỳ trưởng thành này thì càng dễ phát sinh ẩu đả với bạn cùng lứa,đánh nhau trốn học đó là chuyện thường tình, tuy cha Tả Nhất thườngquyên tiền đóng góp cho trường học, nhưng vẫn không kham nổi số lần oanh tạc của Tả Nhất, liên tục bị nhà trường buộc thôi học.
Cuối cùng, cha Tả Nhất phải xuất ra một con số không nhỏ, quyên góp xây mộtthư viện cho một trường trọng điểm, cuối cùng mới bảo lưu được hắn.
Tả Nhất ấy vậy mà chút thấu hiểu cũng không mảy may, nghiện game online,trốn học trở thành chuyện thường, trung bình mỗi nửa tháng đến trườnghọc một lần, nhưng tần suất này lại bởi vì sự xuất hiện của Đa Đa mà bịđánh vỡ.
Đa Đa vốn tên là Mễ Đa, làcon gái người bạn thân cha Tả Nhất. Lần đầu tiên hai người gặp mặt làtrong một buổi tiệc rượu, Tả Nhất ngồi bên cạnh Đa Đa, vốn đang chuyênchú vào trò chơi PSP, nhưng bộ dáng ăn uống của Đa Đa quả thật quá kinhngười.
Đương nhiên, đứa nhỏ này cũngcòn biết thục nữ, ăn cơm vẫn là cái miệng nhỏ nhắn nhóp nhép, tuy rằngcho vào miệng ít nhưng tần suất cùng tốc độ không tài nào đếm xuể — từkhi ngồi vào bàn cái miệng chưa từng dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-luyen-vien-xin-chao-huan-luyen-vien-tam-biet/3063691/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.