Thường Hoằng cùng Chu Tráng Tráng sống trong ngôi làng nước non xinh đẹp này.
Mỗi sáng, Thường Hoằng đi giúp hương thân làm việc nhà nông, Chu TrángTráng liền chạy nhảy khắp nơi, hái hoa dại, chăn trâu, hoặc là nghịchngợm bị ong mật đuổi chạy vòng vòng quanh núi.
Nhàn rỗi đến mức thấy ngày cứ dài ra như vô tận.
Vì ông nội Thường Hoằng là một người tốt cộng với vẻ mặt Chu Tráng Trángluôn vui tươi, hớn hở, hai người chưa bao giờ thiếu cơm ăn, ngày ngàyđều có các bác gái nhiệt tình kéo bọn họ về nhà ăn cơm.
Tuy rằng thức ăn đơn giản, nhưng nguyên vật liệu đều là từ thiên nhiên tinh khiết thịt cá tươi ngon rau dưa xanh biếc, không cần phải có trù nghệcao siêu cũng có thể nấu ra hương vị đậm đà, dư vị vấn vương.
Chu Tráng Tráng ăn uống hăng say, mỗi bữa đều có thể ăn ba bát cơm lớn.
Các bác gái làm nông hiếu khách, thấy một cô nương thành thị không kiêng ăn như vậy, liền thích ngay, tấm tắc khen sức ăn của nàng thật tốt.
Nhớ tới mình lúc trước nửa đêm đói bụng, chạy vào nhà bếp đem cả một nồicơm nguội trộn tương ớt ăn sạch, quay đầu lại nhìn thấy cha mẹ khóckhông ra nước mắt, Chu Tráng Tráng lập tức cảm thấy mình chính là anhhùng không có đất dụng võ, nàng hẳn là phải được sinh ra tại chổ này mới đúng a!
Chu Tráng Tráng cảm thấyvùng quê này thật sự thân thuộc, mà Thường Hoằng cũng có cùng loại cảmgiác. Chu Tráng Tráng nhận ra là từ biểu hiện của hắn trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-luyen-vien-xin-chao-huan-luyen-vien-tam-biet/3063676/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.