Gì chứ?
Chu Tráng Tráng có loại cảm giác nhìn thấy thần biến hoá, mẹ Thường Hoằngnghịch chuyển nội dung tình tiết cũng quá nhanh đi? Hẳn là phải hếchkhuôn mặt lên vẻ khinh thường giống như đang nhìn một loại … phân, tứcgiận nói ‘ngươi loại thân phận thấp hèn này làm sao xứng với đứa contrai tiền đồ vô lượng của ta cùng gia đình quý tộc chúng ta, ta cảnh cáo ngươi mau biến đi nếu không ta dứt khoát thả chó cắn ngươi’.
Như thế nào hiện tại lại vẻ mặt ôn hoà kêu nàng đi tòng quân?
Mẹ Thường Hoằng còn tiếp tục: “Bất quá, tiểu Chu, nhà chúng tôi mặc dùkhông phải giàu có gì như nhà người ta, nhưng ở thành phố A này cũng cóthể nói không hề thua kém, sau này cháu làm dâu nhà này nhất định phảisửa lại một ít lời ngôn hành mới được.” ( lời ăn tiếng nói và hành động)
“Cái gì là ngôn hành.” Chu Tráng Tráng hỏi.
“Cháu nghĩ đi nha, về sau cháu ở đây, nhà chúng tôi chắc chắn sẽ thường xuyên đưa cháu ra ngoài tụ hội ăn cơm, khi đó cháu tuyệt đối không thể giốngnhư ngày hôm qua ăn ngấu nghiến như vậy, nguyên bàn thức ăn đều bị mìnhcháu một người xử sạch, ở nhà thì không sao, nhưng nếu đi ra ngoài bịngười khác nhìn thấy, chẳng phải là muốn nói cháu không được giáo dưỡng, liên lụy chúng tôi cũng thật mất mặt?” Mẹ Thường Hoằng dạy: “Về sau ăncái gì, mỗi lần để thức ăn vào trong miệng kích thước không thể vượt quá nửa ngón tay, mỗi lần nhai thời gian không thể ít hơn một phút đồng hồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-luyen-vien-xin-chao-huan-luyen-vien-tam-biet/3063610/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.