“Thích chính là thích.”
Chu Tráng Tráng bị những lời này đánh bại hoàn toàn, kết quả là, hai người tiếp tục ngồi trong xe lửa.
Bên trong khoang xe thật sự nhiều người, dưỡng khí không đủ, Chu TrángTráng sau khi ăn cơm no bắt đầu buồn ngủ, đầu trượt trượt nghiêng ngãsang bên cạnh, ngã xong nghĩ đến thù mới hận cũ lập tức phấn chấn tinhthần thẳng đầu, cũng không được bao lâu, cơn buồn ngủ dâng lên, đầu lạibắt đầu nghiêng, cực khó chịu.
Rốtcục trong mông lung, một đôi bàn tay to ôm đầu Chu Tráng Tráng nhẹ nhàng đặt trên một đôi vai rộng lớn. Cảm giác này giống như đi bộ mấy ngàymấy đêm trong mưa to gió lớn thật vất vả mới tìm thấy một nơi khô ráoliền nằm xuống đánh một giấc, có bao nhiêu là thoải mái.
Chu Tráng Tráng cứ thoải mái ngủ như vậy, khi gần tới ga mới bị radio đánhthức. Tỉnh lại phát hiện chính mình Đổng Tồn Thụy xả thân boong-ke (1)—— nàng thực sự đã dựa vào vai Thường Hoằng mà ngủ thiếp, thái độ rấtthân mật.
(1) Đổng Tồn Thuỵ (1929 –25/5/1948) là một vị anh hùng TQ hy sinh dùng thân mình gài mìn phá huỷboong-ke dịch. Ý TT nói mình là Đổng Tồn Thuỵ còn TH là boongke địch,hehe
Chu Tráng Tráng vội vàng thẳng đầu lại, đáng tiếc tốc độ quá nhanh, một tiếng “rắc”, cổ vặn vẹo, đau toát mồ hôi trán.
“Thân mật hơn cũng đều đã làm rồi, thẹn thùng cái gì?” Thường Hoằng xoa xoa bả vai mỏi nhừ của mình, khóe miệng lộ ra ý cười.
Lời này vừa nói ra, chung quanh lại có vô số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-luyen-vien-xin-chao-huan-luyen-vien-tam-biet/3063605/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.