Một tay cầm cá, một tay dẫn theo Chu Tráng Tráng, Thường Hoằng đi trở về điểm hẹn dã ngoại.
Sau khi Chu Tráng Tráng được buông tay ra mới phát hiện có không ít ngườiđến đây, tất cả đều là người trẻ tuổi, hơn nữa hầu hết chưa từng gặpqua, ngoại trừ ba người – Mĩ Địch thờ ơ, Tần Trung khuôn mặt tê liệtthường trực (khuôn mặt cứng ngắc, ko biểu lộ cảm xúc),còn có Hải Nhĩtâm sự dạt dào.
Anh họ, chị họ, emhọ, anh rễ, anh trai kết nghĩa, em gái nuôi đều đến đây, hoá ra đây làgia đình đoàn tụ, Chu Tráng Tráng cảm thấy mình thật dư thừa, cơ thể tựđộng lui về phía sau, nhưng cánh tay to lớn của Thường Hoằng vung lên,ôm lấy cổ nàng, đem Chu Tráng Tráng chặt chẽ giữ lại bên cạnh mình.
“Ah, Tráng Tráng, em cư nhiên còn chưa bị Thường Hoằng tra tấn chết nha, sức đề kháng quá mạnh mẽ rồi !” Mĩ Địch đang ngồi trên ghế buồn chán sắpchết nhìn thấy Chu Tráng Tráng giống như nhìn thấy thuốc kích thích, lập tức nhảy dựng lên, hướng thẳng đến Chu Tráng Tráng, muốn ôm một cáinhiệt tình.
Nhưng mới vừa bước một bước, liền bị ông xã khuôn mặt cứng đờ thường trực bên cạnh bắt lấy, dễ dàng túm trở về.
“Anh nói rồi, đừng nghĩ lại rời anh đi một mét nào.” Tần Trung lạnh lùng thốt.
Mĩ Địch nháy mắt uể oải, lui ở trên ghế bắt đầu xem tạp chí làm đẹp.
Có thể đem tinh thần mạnh mẽ vốn có của Mĩ Địch biến thành phục tùng nhưvậy, Tần Trung nhất định là cường đạo (tên cướp),Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-luyen-vien-xin-chao-huan-luyen-vien-tam-biet/3063599/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.